Trương Mỹ Phượng nhào bột, cán mỏng, đun nóng chảo  dùng mỡ heo và hành rừng nhỏ nấu nước xúp,  món mì trứng xào mỡ heo. Sau khi nấu xong, cô cho Tiểu Bảo ăn   mới múc một bát lớn cho .
Nhìn con ăn ngon lành, cô bất giác nghĩ đến Tần Chiêu Chiêu. Nhớ  tất cả những gì  xảy , cô cảm thấy      ơn. Nếu  nhờ Tần Chiêu Chiêu,  lẽ cô   bán  mà chẳng  .  nếu  kéo cô   cùng, Tần Chiêu Chiêu cũng   rơi  nguy hiểm suýt mất mạng?
Nghĩ , Trương Mỹ Phượng quyết định mang một bát mì qua nhà cô. Nhân tiện nhờ cô xem thử Tiểu Bảo    dọa quá . Sau khi gặp lão thần y, cô   tin tưởng khả năng của Tần Chiêu Chiêu.
Đến  cửa nhà, Trương Mỹ Phượng thấy Tần Chiêu Chiêu đang bước  từ phòng khách.
Cô vội lên tiếng: "Tiểu Tần, chị mang mì qua cho em đây. Cả ngày  ăn gì, chắc đói lắm  hả?"
Tần Chiêu Chiêu đang định luộc trứng, thấy Trương Mỹ Phượng mang đồ ăn đến thì  khách sáo,  đón lấy: "Chị ,  chị  em đói thế?"
"Lâu   ăn thì   mà  đói ?"
Tần Chiêu Chiêu cầm bát mì, hít một , đôi mắt sáng lên: "Là nước xúp xào mỡ heo đúng ? Còn  trứng nữa, thơm quá!"
Trương Mỹ Phượng bật : "Em tinh thật đấy! Ngửi một cái là  ngay."
"Tất nhiên , dầu cải  gì  mùi thơm . Chị  nhà  chơi ."
Tần Chiêu Chiêu cầm bát mì bước  phòng khách, Trương Mỹ Phượng cũng theo , lòng vẫn nặng trĩu những suy nghĩ.
"Chị với Tiểu Bảo ăn gì ?"
"Tiểu Bảo ăn , còn chị thì  thấy đói." Trương Mỹ Phượng  xuống cạnh bàn, ánh mắt vẫn chăm chú dõi theo con trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/118.html.]
Tần Chiêu Chiêu húp một đũa mì nóng hổi. Cô   là do bản  quá đói  vì tay nghề của Trương Mỹ Phượng thực sự xuất sắc, mà tô mì   trở thành tô mì ngon nhất cô từng ăn. Vừa nhai, cô  giơ ngón tay cái lên tán thưởng, đợi đến khi nuốt hết mới :
"Món  thật sự tuyệt vời!"
Mộng Vân Thường
Trương Mỹ Phượng bật :
"Ngon đến thế ? Em  khen quá  đấy?"
"Tất nhiên ! Không tin thì chị hỏi Tiểu Bảo xem. Tiểu Bảo, mì  nấu  ngon ?"
Cậu bé  trả lời, cũng  , chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
"Thấy , Tiểu Bảo cũng đồng ý với em mà." Tần Chiêu Chiêu vui vẻ húp thêm một đũa lớn.
Thế nhưng, khi   Tiểu Bảo, Trương Mỹ Phượng chợt cảm thấy bất an. Cô nhíu mày, giọng  mang theo chút lo lắng:
"Tiểu Tần, em  nhận thấy Tiểu Bảo  gì khác so với  khi  thôn Thiên Đường ?"
Tần Chiêu Chiêu dừng ăn, ngẩng đầu quan sát  bé.
Tiểu Bảo lúc  đang rúc  lòng , gương mặt nhỏ nhắn im lặng đến lạ thường.
Cô  nhận   gì bất thường.
"Em  thấy gì cả. Tiểu Bảo   ?"