(đoạn  cảm giác raw  thiếu 1 đoạn   ý)
"Không ! Lúc  chúng   thỏa thuận khi ly hôn, Bảo Châu thuộc về ."
Giọng Thảo Hoa đầy kiên quyết, nhưng nếu để ý kỹ,  thể   một tia chột  trong đó.
"Nó là con gái , chuyện hôn sự đương nhiên  do  quyết định. Hơn nữa, tiền sính lễ   nhận, chuyện   thể  đổi."
Tần Thành  lạnh, ánh mắt như  lửa:
"Bà còn mặt mũi  Bảo Châu đồng ý ? Nếu   bà lấy cái c.h.ế.t  ép buộc, con bé  đồng ý gả cho một lão già   con, lớn hơn nó cả mười mấy tuổi ?"
Từng lời  như d.a.o sắc, c.h.é.m thẳng  mặt Thảo Hoa.
"Bà đúng là một   độc ác. Vì để trả nợ cho em trai, bà nhẫn tâm bán con gái ruột của ! Nếu hôm nay    trai và cháu gái  ở đây,  nhất định sẽ moi t.i.m bà  xem nó đen đến mức nào!"
Tần Thành càng  càng phẫn nộ, nắm đ.ấ.m siết chặt đến mức kêu răng rắc.
Thảo Hoa sợ hãi, vô thức lùi , trốn  lưng  .
"Bây giờ là xã hội pháp quyền! Nếu  dám động đến con gái ,  cũng đừng mong sống yên!"
Mẹ của Thảo Hoa lạnh giọng,  đó trừng mắt  ông , hất cằm:
Mộng Vân Thường
"Tần Thành,   chúng  đến đây là để bàn bạc với ! Con gái lớn lên thì  lấy chồng, chuyện  bình thường thôi. Năm mười sáu tuổi,  cũng  lấy chồng ."
Bà   một cách đầy đương nhiên,  tiếp tục:
"Người thầu  giàu , nhà  ba gian phòng ngói lớn, còn hứa  khi kết hôn sẽ mua nhà  thành phố. Dù tuổi tác  lớn một chút,  một đứa con, nhưng   tháo vát,   ăn.
Hơn nữa, gả qua đó, Bảo Châu chẳng cần  việc vất vả, chỉ cần ở nhà chăm con, hưởng phúc. Được ăn ngon mặc , còn  chủ gia đình,  cuộc sống  như ,  tìm ở  ?"
Tần Thành  xong,  khẩy một tiếng:
"Nếu tên đó  như ,  bà  để cháu gái ruột của  gả qua đó mà hưởng phúc?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1228.html.]
Sắc mặt  của Thảo Hoa cứng đờ, trong mắt lóe lên vẻ  vui.
"Tần Thành! Cậu  chuyện kiểu gì ? Chúng  là bề  của ,     chút tôn trọng nào!"
Bố của Thảo Hoa cau mày, giọng điệu đầy bất mãn.
Tần Thành nheo mắt, ánh mắt trở nên sắc bén:
"Bề ?  nhịn các  đủ ! Lúc ,  nhún nhường là vì  giữ hòa khí,  con cái  một gia đình êm ấm.
 các  thì ? Không chỉ ăn bám con gái , còn  bán cháu gái để lấy tiền sính lễ trả nợ!
Đến giờ còn  mặt mũi  đây dạy  về tố chất?"
Giọng ông  lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén như dao.
"Nếu hôm nay     với Chiêu Chiêu ở đây,   cầm gậy đuổi thẳng cổ các   ngoài !"
Bố của Thảo Hoa tức đến tái mặt, ôm lấy ngực, giọng run run:
"Cậu… …"
Tần Thành khoanh tay, thản nhiên :
"Đừng  mà lăn  đây.   chịu trách nhiệm ."
"Tần Thành, chúng  từng là  một nhà! Cậu với Thảo Hoa  hai đứa con, đừng  căng thẳng như .
Chúng  cũng mong   hai đứa  thể tái hợp, để con cái  một gia đình trọn vẹn…"
Bố của Thảo Hoa vội vã lên tiếng, giọng điệu dịu  một chút.
 Tần Thành chỉ  lạnh:
"Tái hợp?  thà sống một  cả đời còn hơn dính dáng đến nhà các  thêm một  nào nữa!"