Bà   bố    tiền, còn em trai...  càng  thể mong đợi gì.
Thứ duy nhất  giá trị trong nhà chính là căn nhà ba gian mới xây.
Từ nhỏ đến lớn, bà  luôn thương yêu, bảo bọc em trai hết mực. Cũng chính bà  nuôi nấng nó khôn lớn, lo từng miếng ăn giấc ngủ.
Em trai   lời bà ,  từng cãi . Với nó, bà  còn quan trọng hơn cả bố  ruột.
"Bây giờ chẳng  lúc nó nên báo đáp chị ?"
Nghĩ đến đây, bà  càng thêm hy vọng.
 trái ngược với sự lạc quan của Thảo Hoa, sắc mặt hai ông bà cụ vô cùng nặng nề.
Ba nghìn đồng với họ chẳng khác nào con   trời. Dù  bán  cũng chẳng gom nổi.
Vừa , để con gái chịu ký thỏa thuận chỉ là cách kéo dài thời gian. Nếu , một khi chọc giận con bé, e là nó sẽ  ký. Khi đó, con trai họ chắc chắn   tù.
Dù thế nào, vợ chồng họ cũng  thể để chuyện đó xảy .
 tiếp theo   gì, họ    .
Chiếc xe lừa chở ba  chậm chạp lăn bánh về nhà.
Lúc , em trai bà  – Tạ Lỗi, cũng  trở về.
Vừa bước  cửa,   thấy sắc mặt của chị gái  .
"Chị, em  Linh Linh kể . Chị định tính  đây?"
Nhìn gương mặt lo lắng của em trai, Thảo Hoa cảm thấy những hy sinh của  bao năm qua đều xứng đáng.
Mộng Vân Thường
Bà  thở dài, giọng chua xót. "Chị mới cắt đứt quan hệ với con nhóc c.h.ế.t tiệt đó. Từ nay về , nó  còn là con gái chị nữa, chị cũng    nó."
Tạ Lỗi cùng vợ , Chu Linh Linh,  xong thì sững sờ.
"Chị  cái gì cơ?" Tạ Lỗi trừng mắt. "Chị cắt đứt quan hệ với nó? Chị   nó đang kiếm  bao nhiêu tiền ? Sau  chị sống thế nào?"
"Còn cách nào khác ? Là bọn họ  đoạn tuyệt với chị .  chị cũng  quan tâm nữa. Các em mới là   thật sự của chị.
Chị  tay  chân,  lẽ  tự nuôi nổi bản ?"
Chu Linh Linh nãy giờ im lặng, đột nhiên hỏi: "Thế chuyện hôn sự của Bảo Châu với ông chủ thầu thì ? Cũng hủy luôn  ?"
Thảo Hoa gật đầu. "Hủy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1233.html.]
"Chị nhận ba nghìn đồng sính lễ của   , bây giờ định tính ?"
Tạ Lỗi cũng biến sắc. "Chị, ba nghìn đồng đó em dùng để trả nợ hết !"
Không khí trong phòng đột nhiên ngột ngạt hẳn.
Thảo Hoa lặng lẽ  sang  , hy vọng bà cụ sẽ    giúp.
 bà cụ chỉ cúi đầu,  lên tiếng.
Có em dâu ở đây, bà   tiện  thẳng.
"Mẹ  về nhà  bàn bạc tìm cách."
Chu Linh Linh nhếch môi, giọng đầy mỉa mai. "Bàn bạc cái gì nữa? Trong nhà chẳng còn xu nào, đến bữa ăn còn  tính toán. Lấy   ba nghìn đồng trả  cho  ?"
Giọng bà  dần trở nên gay gắt. "Chị, em  thật nhé. Sao chị  thể ngu ngốc đến ? Ai đời   ký cái thỏa thuận đoạn tuyệt quan hệ đó chứ?
Em   cho chị , em với Tạ Lỗi  giúp  .
Nhà    dư tiền lo chuyện cho  khác. Nếu chị  tìm cách, cứ để bố  nghĩ cách cho chị !"
Bà   dứt lời, cả phòng rơi  im lặng.
Thảo Hoa sững sờ  em dâu,  tin  những lời  .
Tạ Lỗi nhíu mày, trừng mắt  vợ. "Linh Linh, em  ít thôi!"
Sau đó,   sang chị gái, thở dài. "Chị, thực  Linh Linh  cũng đúng.
Chị cũng  tình hình của gia đình  mà.
Bây giờ thật sự  thể lấy  nổi một xu nào nữa ."
"Chị  giúp thì em cũng chẳng  gì ."
Tạ Lỗi nhún vai, giọng điệu thản nhiên.
"Bây giờ chị cứ xé bản thỏa thuận đó ,  tìm thằng khốn Tần Thành mà  chị hối hận. Chuyện   giải quyết cũng đơn giản thôi, chỉ cần gả Bảo Châu  là xong. Một khi nó gả ,  rắc rối đều biến mất."
Thảo Hoa lắc đầu, giọng khàn đặc:
"Muộn . Bản thỏa thuận   công chứng, dù chị  hối hận cũng vô dụng."
Nghe , Tạ Lỗi  sang  bố , cau mày:
"Bố ,  hai   hồ đồ như ? Sao  thể để chị  ký  bản thỏa thuận đoạn tuyệt đó? Còn  công chứng nữa chứ! Bây giờ  chuyện thành  thế ,    đây?"