Từ khi về khu tập thể,   ngửi thấy mùi thơm , liền đoán ngay là Tần Chiêu Chiêu nấu.
Khi  thấy mâm cơm tươm tất bày  bàn, trong lòng Lục Trầm bỗng dâng lên cảm giác hạnh phúc khó tả.
Cuộc sống thế , chính là điều   từng ngưỡng mộ khi  các đồng đội  gia đình bên cạnh. Giờ đây,  cũng đang  tận hưởng những ngày tháng .
Tần Chiêu Chiêu thấy  cứ  ngẩn  mà  động đũa, liền bước tới,  xuống đối diện, nghiêng đầu  :
"Anh  đói ? Sao cứ   thế?"
Lục Trầm lúc  mới giật , vội  xuống cầm đũa lên, khẽ : "Ngửi mùi thôi  thấy ngon ."
Nói ,  gắp một miếng sườn bỏ  bát cô: "Em vất vả ."
Tần Chiêu Chiêu thoáng ngẩn , trong lòng  chút bất ngờ. Người đàn ông  cũng  quan tâm đến  khác như  ?
Không để bản  suy nghĩ nhiều, cô cũng gắp một miếng sườn đặt  bát , nhẹ giọng:
"Anh cũng vất vả , ăn ."
Lục Trầm mím môi , cảm thấy lòng tràn đầy niềm vui. Cô  gắp thức ăn cho .
Anh đưa miếng sườn  miệng, vị chua ngọt đậm đà hòa cùng lớp thịt mềm tan khiến đầu lưỡi như  đánh thức.
Mộng Vân Thường
"Thịt mềm,  hề  khô. Vị chua ngọt  miệng, ngon lắm."
Thấy  thích, Tần Chiêu Chiêu cũng vui, nhưng  biểu lộ rõ như , chỉ thản nhiên :
"Anh thích thì ăn nhiều . Đây đều là phần của . Nhiệm vụ của  là  ăn hết tất cả."
Lục Trầm  tươi: "Được,  đảm bảo sẽ  thành nhiệm vụ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/172.html.]
Tần Chiêu Chiêu  nhịn , cũng bật  theo  cúi đầu tiếp tục ăn.
Thấy cô sắp ăn hết miếng sườn trong bát, Lục Trầm liền gắp thêm một miếng  nhiều thịt hơn đặt  bát cô:
"Miếng  nhiều thịt hơn, ăn ."
Tần Chiêu Chiêu  , khóe môi khẽ cong lên: "Em tự  ,  cứ ăn phần của  ."
Lục Trầm lắc đầu,  ăn  :
"Em theo  nhập ngũ cũng gần một tháng ,   ăn món gì ngon cả. Hình như em còn gầy  so với lúc mới đến."
Tần Chiêu Chiêu khựng ,  ngờ   để ý đến điều . Người đàn ông  đúng là tinh tế hơn cô nghĩ.
"Được, em sẽ nhớ lời  . Nếu  nuốt lời, em  tha cho  ."
Lục Trầm bật : "Anh đảm bảo giữ lời!"
Cả hai   vui vẻ,  khí  bàn ăn cũng trở nên ấm áp hơn.
Tần Chiêu Chiêu ăn hết nửa bát cơm, vài miếng sườn xào chua ngọt và một chén canh nhỏ thì thấy no, liền đặt đũa xuống.
Lục Trầm ăn cơm từng miếng lớn nhưng nhai chậm rãi,  hề vội vàng,   ngon miệng.
Thấy cô dừng ,  nhíu mày:
"Em  ăn nữa ?"
Tần Chiêu Chiêu mỉm  giải thích:
"Em no ."