Bộ đội chỉ tiếp tế cho khu gia đình mỗi tuần một , còn các hộ dân bình thường thì mỗi tháng chỉ  chia một miếng thịt. Điều đó  nghĩa là, với nhiều gia đình, một tháng mới  cơ hội ăn thịt một .
Tiểu Bảo là trẻ con, bình thường ít khi  ăn thịt, nên hôm qua ăn món sườn xào chua ngọt của cô xong, chắc chắn sẽ thấy thèm.
Một khi   ăn thịt, những món ăn nhạt nhẽo khác bỗng trở nên khó nuốt. Người lớn còn cảm thấy như , trẻ con thì khỏi  .
Trương Mỹ Phượng thật sự lo lắng,   chỉ là lời khách sáo.
Mộng Vân Thường
Thấy chị dâu  vẻ nghiêm túc, Tần Chiêu Chiêu đành gật đầu đồng ý.
Sau khi Trương Mỹ Phượng rời , cô lấy một nắm đậu tứ quý, nhặt sạch, bẻ đôi  đem rửa cùng với khoai tây.
Thêm đậu tứ quý tươi  hầm cùng sườn, món ăn sẽ càng thêm thơm ngon.
Cô cẩn thận cắt khoai tây thành từng miếng  ăn, để sẵn qua một bên.
Bắc chảo lên bếp, đợi dầu nóng, cô cho hành, gừng, tỏi  phi thơm,  đó đổ sườn  xào sơ cho săn ,  đổ nước ngập mặt sườn.
Thêm một quả hoa hồi, hầm trong mười phút,  đó cho khoai tây và đậu tứ quý  tiếp tục hầm thêm mười phút nữa. Cuối cùng, nêm một chút mì chính, rắc thêm hành lá thái nhỏ  tắt bếp.
Khi bước  khỏi bếp, mặt trời  khuất hẳn  dãy núi, chỉ còn  một vệt sáng mờ nhạt vắt ngang bầu trời xa.
Tần Chiêu Chiêu tháo tạp dề, phủi bụi      nhà.
Nhìn đồng hồ,  gần bảy giờ tối.
Nếu   nhiệm vụ đột xuất, Lục Trầm thường sẽ về nhà  giờ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/195.html.]
Cô  đợi trong phòng đến tận bảy giờ rưỡi nhưng vẫn  thấy  về.
Ra ngoài cổng  quanh, cô thấy mấy chị em dâu quân nhân đang tụ tập trò chuyện. Trương Mỹ Phượng và Phương Mai cũng  mặt.
Cô  bước tới   Phương Mai :
"Không  , trong doanh trại đang  chuyện lớn đấy. Tên đầu sỏ trong vụ án    trốn thoát ! Bây giờ cả doanh trại  phong tỏa để truy bắt."
Tần Chiêu Chiêu khẽ giật . Cô nhớ  buổi trưa khi Vương Đức Thuận đến tìm Lục Trầm,  lẽ là vì chuyện .
Một chị dâu lo lắng hỏi: "Chị  tin  từ  ?"
"Chính trị viên Lưu  đấy. Hiện tại vẫn  bắt  ,   chừng nào các   mới  về nữa."
"Trời đất ơi! Nghe chồng  ,  là tội phạm truy nã suốt ba năm trời, cực kỳ nguy hiểm."
"Người như  mà trốn thoát thì đáng sợ quá! Chúng  nên về nhà ngay thôi, khóa cửa cẩn thận. Lỡ  trốn tới khu gia đình thì nguy to!"
Nghe , đám phụ nữ lập tức tản , ai nấy vội vã về nhà.
Trương Mỹ Phượng kéo tay Tần Chiêu Chiêu, giọng gấp gáp: "Nghe  đấy! Mau về nhà khóa cổng !"
Tần Chiêu Chiêu gật đầu, nhanh chóng trở về.
Tên đầu sỏ  chẳng  chính là lão thần y Vương lão đại ? Nghĩ đến đôi mắt sắc bén của ông , cô  khỏi rùng .
Dám trốn thoát khỏi doanh trại như , chứng tỏ ông    kẻ tầm thường.