Hắn tin chắc rằng Lục Trầm sẽ   đòi  công bằng cho Lý Kiều Kiều.
Quả nhiên,  cần suy nghĩ nhiều, Lục Trầm lập tức tiến lên,  chút do dự đẩy mạnh Tần Chiêu Chiêu một cái khiến cô lảo đảo suýt ngã.
Giọng  đầy giận dữ:
"Tần Chiêu Chiêu, cô thật sự  thể cứu vãn  nữa ! Hết   đến  khác  những chuyện mất mặt như , cô còn  chút tự trọng nào ? Con gà cô giấu ở , mau mang  trả  ! Cô còn dám đẩy ngã  khác, mau xin  ngay lập tức!"
Tần Chiêu Chiêu  vững , trái tim bỗng nhiên đau nhói.
Lục Trầm  cần hỏi han,  cần kiểm chứng, chỉ dựa  lời Lý Kiều Kiều mà  vội buộc tội cô.
Cảm giác   duy nhất cô dành cho  bỗng chốc tan biến.
Cơn giận trong cô bùng lên dữ dội:
"Lục Trầm,   điên ? Chỉ  một phía mà  đổ tội cho ? Anh quá đáng lắm !"
Lục Trầm thấy cô phản ứng dữ dội, càng nghĩ rằng cô đang chối cãi. Trước đây, cũng    từng  chuyện như  xảy . Giọng  lạnh băng:
"Cô hết   đến  khác phạm  mà  chịu hối cải, ai mới là  quá đáng đây?"
Trương Mỹ Phượng lúc  mới hít sâu một , cảm thấy bản  ban đầu  quá bốc đồng mà vô tình khiến Tần Chiêu Chiêu chịu oan.
Thấy cô   Lục Trầm trách mắng, cô  thể im lặng  nữa, lập tức bước  chắn  mặt Tần Chiêu Chiêu, nghiêm túc :
"Lục doanh trưởng,  chuyện   như  nghĩ . Anh  hiểu lầm Tiểu Tần !"
Lục Trầm cau mày,  cô đầy nghi hoặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/22.html.]
Trương Mỹ Phượng  chần chừ, kể   bộ sự việc từ đầu đến cuối,  sót một chi tiết nào.
Mộng Vân Thường
Cuối cùng, cô kết luận:
"Lý Kiều Kiều   cho    nhà, nên mới tự  bệt xuống đất. Tiểu Tần  từng đẩy cô . Chúng  đều  thể  chứng."
Những  xung quanh cũng đồng loạt gật đầu.
"Mỹ Phượng  đều là sự thật!"
" , chúng  đều chứng kiến. Lần   thật sự hiểu lầm Tiểu Tần !"
Lục Trầm sững , ánh mắt đầy kinh ngạc.
Anh  ngờ tất cả chị em trong khu gia đình   về phía Tần Chiêu Chiêu như .
Sau đó, ánh mắt  dừng   khuôn mặt cô.
Tần Chiêu Chiêu đang  , đôi mắt đỏ hoe, ánh nước long lanh như sắp . Đây là  đầu tiên  thấy cô như .
Dáng vẻ yếu đuối nhưng đầy uất ức  khiến lòng  dâng lên một nỗi hối hận mơ hồ.
Anh  trách nhầm cô.
Anh  nên vội vàng buộc tội mà  phân rõ đúng sai.
Anh   lời xin , nhưng nhất thời     mở miệng thế nào.
Tần Chiêu Chiêu  còn để tâm đến  nữa. Cô   đầy thất vọng, giọng lạnh lùng:
"Lục Trầm,  quá đáng lắm . Chuyện của   cần  xen ,  sẽ tự giải quyết."