Lục Trầm thoáng ngẩn ,  ngờ đối phương  nghĩ đến chuyện đó. Anh mỉm :
"Chưa  tin vui gì ,  đừng đoán bừa."
Đầu bếp  ha hả: "Bổ sung dinh dưỡng ,  cố gắng thêm chút nữa là  thôi, con cái sẽ đến nhanh thôi!"
Lục Trầm bật , cảm thấy đầu bếp  cũng khá thú vị. Vừa nấu ăn,   trò chuyện với ông .
Anh nấu sáu món: thịt  đậm đà, gà xào ớt thơm nức, cá chép kho đậm vị, khoai tây xào chua cay giòn giòn, bắp cải khô xào dậy mùi, cùng một món rau trộn thanh mát. Tổng cộng sáu món, tượng trưng cho sự thuận lợi trong hôn nhân.
Đầu bếp  bên cạnh  mà  khỏi thán phục:
Mộng Vân Thường
"Doanh trưởng Lục,  nấu ăn giỏi thật đấy! Nhìn thế   còn tưởng  là đầu bếp chuyên nghiệp chứ!"
Lục Trầm , lắc đầu:
"Không ,   từng học nấu ăn bài bản. Chỉ là từ nhỏ   quan sát  nấu  học theo. Bố   bận công việc,  giờ học  thường tự nấu cơm chờ họ về."
Đầu bếp tán thưởng: "Thì  là !  thấy tay nghề của  còn giỏi hơn cả những  học bài bản nữa đấy!"
"Haha,  cũng  chút năng khiếu mà."
Dù món ăn khá đa dạng nhưng lượng mỗi món đều  , đủ cho hai  ăn.
Sau khi nấu xong, đầu bếp giúp  đóng gói thức ăn cẩn thận. Ngoài ,  còn lấy thêm bốn chiếc bánh bao trắng, tất cả  xếp gọn  một túi vải đen. Chiếc túi    chuẩn  từ , chuyên dùng để đựng hộp cơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/230.html.]
Khi  thứ  sắp xếp  thỏa, kim đồng hồ chỉ đúng 5 giờ 30 phút. Mặt trời đang dần lặn xuống phía tây, nhuộm cả bầu trời bằng những vệt cam đỏ rực rỡ. Một giờ nữa thôi, màn đêm sẽ buông xuống.
Lục Trầm xách theo một túi thức ăn lớn, rảo bước về khu gia đình. Khi  đến cổng,  bất ngờ thấy Trương Mỹ Phượng đang  trong sân nhà , tay cầm một bát bánh gạo còn nóng hổi. Ánh mắt  khẽ d.a.o động,   cô   tình cờ  thấy căn phòng mà   cất công trang trí  .
"Chị dâu, chị đến chơi ?" Anh chủ động chào hỏi.
Trương Mỹ Phượng mỉm : "Doanh trưởng Lục hôm nay về sớm thật đấy.  mới  ít bánh gạo, còn nóng lắm,  thử một miếng ."
Lúc ,  mới để ý đến những chiếc bánh vàng ươm trong bát, hương thơm ngọt ngào phảng phất trong  khí.
Tần Chiêu Chiêu nhận lấy một miếng, đưa đến  mặt , ánh mắt sáng ngời: "Vừa dẻo  thơm, ngon lắm. Anh thử ."
Lục Trầm nhận lấy, cắn một miếng  gật đầu khen: "Ngon thật. Chị dâu khéo tay quá, hôm  bánh nhân thịt chị  cũng  ngon."
Trương Mỹ Phượng bật  vui vẻ: "Haha, tất nhiên !  học từ   đấy. Mẹ   bánh còn ngon hơn nhiều."
Nói , cô đưa bát bánh cho Tần Chiêu Chiêu: "Hai  ăn xong nhớ trả bát cho  nhé. Tiểu Bảo đang đợi ở nhà,  về  đây."
Tần Chiêu Chiêu tiễn cô  tận cổng  đóng cửa . Khi  , cô mới chú ý đến chiếc túi vải căng phồng trong tay Lục Trầm.
"Anh mang gì về ?" Cô tò mò hỏi.
"Toàn món em thích ăn đấy."
"Anh lấy ở nhà ăn ?"