Dưới ánh trăng mờ ảo xuyên qua khung cửa sổ, hai bóng hình quyện chặt lấy , cùng  tạo nên bản hòa ca ngọt ngào của tình yêu. Chiếc giường lớn là nơi duy nhất chứng kiến và dung chứa  dư vị cảm xúc thăng hoa của họ.
Tần Chiêu Chiêu   chìm đắm trong vòng tay mạnh mẽ của Lục Trầm, đến mức cô  thể nhớ nổi   bao  chiếm lấy cô trong đêm. Chỉ đến khi kiệt sức,  còn chút  sức nào để trở ,  mới buông tha cô. Toàn  rã rời, cô thậm chí  chắc liệu sáng mai   đủ sức để    .
Lục Trầm ôm cô  lòng, giọng  trầm thấp, đầy yêu chiều vang lên bên tai:
Mộng Vân Thường
"Em yêu, em  hài lòng ?"
Tần Chiêu Chiêu mệt đến mức mí mắt nặng trĩu, giọng lười biếng pha chút trách móc:
"Anh định g.i.ế.c em ?"
Anh khẽ , hôn nhẹ lên trán cô:
"Anh sẽ rút kinh nghiệm. Ngày mai  xin phép cho em nghỉ một ngày nhé? Ở nhà nghỉ ngơi ."
"Không . Em mới   hai ngày, xin nghỉ sớm    . Đừng  nữa, ngủ , nếu  sáng mai em thực sự  dậy nổi ."
Cô cũng      từ lúc nào, chỉ nhớ rằng đêm động phòng của  thật  mỹ. Không  gì  hối tiếc, chỉ  niềm hạnh phúc trọn vẹn. Nếu kiếp , ở tuổi 26, cô  từng trải qua điều , thì kiếp ,  giây phút , cô  dâng hiến tất cả cho  đàn ông mà  yêu thương nhất.
Lục Trầm quả thật là  đàn ông  thể lực đáng kinh ngạc. Đêm qua   cùng cô quấn quýt suốt cả đêm,  mà sáng nay vẫn  thể dậy sớm, chuẩn  bữa sáng như thường lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/235.html.]
Tuy  thức giấc từ lâu, nhưng Tần Chiêu Chiêu vẫn   rời khỏi chiếc giường ấm áp. Cô cuộn tròn trong chăn, lười biếng tận hưởng cảm giác thư thái  một đêm đầy cảm xúc.
Khi Lục Trầm bước  phòng, cô đang mở to đôi mắt trong veo  . Nhìn thấy nụ  dịu dàng  môi cô,  cũng mỉm , bước tới, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, khẽ hôn lên đó   với giọng đầy yêu thương:
"Hôm qua  uống  nhiều,  lẽ   kiểm soát . Em mệt lắm  ? Hay hôm nay nghỉ , ở nhà nghỉ ngơi nhé? Anh sẽ xin phép giúp em."
Tần Chiêu Chiêu lắc đầu, giọng vẫn còn chút ngái ngủ:
"Không . Em mới  hai ngày, tự nhiên xin nghỉ thì kỳ lắm. Anh đừng lo, công việc của em cũng nhẹ nhàng, chỉ  thôi,  tốn sức ."
Anh  cô, ánh mắt đầy sự cưng chiều:
"Được , em tự quyết định. Anh  nấu xong bữa sáng. Em  dậy ăn luôn  ngủ thêm chút nữa? Bây giờ mới 6 giờ 20 phút thôi."
Cô chớp mắt   nhẹ:
"Em dậy luôn. Để nguội   hâm nóng mất công. Mà , Lục Trầm,   tin gì về tên áo đen  ?"
Lục Trầm trầm ngâm một lát  :
"Tạm thời  .  Vương lão đại  khai ,   một đồng bọn tên A Khôn, tay  chỉ  bốn ngón. Hắn giấu  phận  kỹ, hiện tại vẫn  rõ tung tích. Anh nghi ngờ tên áo đen chính là A Khôn."