Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Dương Tiểu Yến ngẩng đầu  Tần Chiêu Chiêu, đôi mắt ánh lên sự do dự.
"Thật sự...   thể   ?"
"Tất nhiên là !" Tần Chiêu Chiêu khẳng định chắc nịch. "Trong xưởng   nhiều chị em quý mến cô,  ai sẽ  nhạo cô . Chỉ khi cô sống thật , đó mới là sự trừng phạt lớn nhất đối với những kẻ  từng coi thường và bắt nạt cô."
Dương Tiểu Yến khẽ run lên. Đây là  đầu tiên trong đời cô  thấy những lời như .
Từ nhỏ,  cô luôn dạy rằng: "Nhịn một chút là qua." Khi bố cô tức giận đánh ,  chỉ im lặng chịu đựng. Khi cô   khác bắt nạt,  cũng chỉ bảo cô nhẫn nhịn. Cô  quen với việc nhẫn nhịn cả đời,  từng nghĩ rằng   thể sống vì chính ,  thể tìm một con đường khác.
Hôm nay, lời của Tần Chiêu Chiêu như một tia sáng chiếu rọi  cuộc đời u tối của cô, khiến cô  đầu tiên  thấy hy vọng.
Mộng Vân Thường
Cô mím môi, khẽ :
" sẽ về và suy nghĩ thật kỹ."
Nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong mắt Dương Tiểu Yến, Tần Chiêu Chiêu cảm thấy nhẹ nhõm phần nào. Cô  rằng trong một xã hội cổ hủ như thế ,  dễ để một  phụ nữ yếu đuối như Dương Tiểu Yến  đổi ngay lập tức.  chỉ cần cô   suy nghĩ   đổi, đó  là một khởi đầu  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/286.html.]
Tần Chiêu Chiêu vỗ nhẹ lên tay Dương Tiểu Yến, mỉm :
"Chúng  trở về  việc thôi."
Dương Tiểu Yến khẽ gật đầu.
 khi  bước  khỏi phòng chứa đồ, họ bất ngờ  thấy một  phụ nữ tóc uốn, ăn mặc chỉnh tề, trang điểm nhẹ nhàng đang cùng với Lý Khánh Mai  tới.
Tần Chiêu Chiêu khẽ cau mày. Người phụ nữ  trông  quen. Nghĩ một lúc, cô chợt nhận  đó chính là   mà cô từng gặp  chuyến xe buýt đến Đông Lăng. Chính đứa con trai của cô  suýt  nghẹn vì quả táo, may mà Tống Tiểu Quân  kịp thời cứu giúp.
Thế giới  thật nhỏ,  ngờ  gặp  cô  ở đây.
Người phụ nữ đó cũng nhận  Tần Chiêu Chiêu, nhưng  vờ như  quen , ánh mắt lướt nhanh qua cô  dừng    Dương Tiểu Yến.
Cô  mỉm , giọng  đầy vẻ  thiết:
"Tiểu Yến, em thật là cứng đầu quá. Đã bảo ở nhà nghỉ ngơi cho  mà  lén lút chạy đến  việc! Em   nếu  ở cữ đàng hoàng,   sức khỏe sẽ yếu thế nào ? Em còn   con nữa  hả? Nào, về với chị . Chị   chuyện với lãnh đạo , họ đồng ý cho em nghỉ thêm một tuần nữa."