Sau khi  thả,  lẽ  cảm nhận  nguy hiểm đang đến gần, vội vã đưa t.h.i t.h.ể vợ về quê lo hậu sự, tránh để   cuốn  rắc rối. Khi trở  đơn vị và   thấy bất kỳ tin tức nào liên quan đến ,  mới dám xuất hiện ở lò gạch để kiểm tra tình hình.
Tuy nhiên, mối quan hệ giữa Ngô Bình và Trương Vi Vi vẫn còn là một ẩn . Anh   bất kỳ bằng chứng nào để liên kết hai  họ.
Suy nghĩ một lúc,  vẽ tiếp một dấu “=” giữa A Khôn và Lưu Ngọc Bảo.
Khi đang tiếp tục phân tích, điện thoại  bàn bất ngờ reo lên.
Lục Trầm đặt bút xuống, đưa tay nhấc máy.
Đầu dây bên  là giọng của Tôn Vĩ.
“Alo, là  Lục  ?”
“Doanh trưởng Tôn, là  đây.”
“  qua phòng hậu cần giúp  hỏi thăm. Ngô Bình  trở  từ hôm qua, hôm nay còn  giao hàng.”
Lục Trầm lịch sự :
"Được ,   . Cảm ơn   giúp  chuyện ."
Tôn Vĩ , giọng điệu thoải mái,  vẻ tâm trạng   đang khá :
"Không  gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi mà."
“Anh cho   điện thoại của phòng hậu cần  ?”
Tôn Vĩ  khẽ,  đùa:
"Anh thực sự  xin  Ngô Bình ?  nghĩ  cần thiết , dù   cũng   chuyện đó là do  báo cáo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/345.html.]
Quan hệ giữa Lục Trầm và Tôn Vĩ chỉ ở mức quen ,  quá  thiết. Anh  thể tiết lộ mục đích thực sự của , đành viện một lý do:
" vẫn  gặp mặt ."
"Được thôi..."
Tôn Vĩ   điện thoại của phòng hậu cần.
Lục Trầm cầm bút ghi ,  đó kiểm tra  một  nữa để đảm bảo  nhầm lẫn.
Con    trùng khớp. Anh :
“Ừ,    thời gian gặp mặt  chuyện tiếp nhé. Bây giờ   chút việc, cúp máy  đây.”
“Được thôi.”
Cúp điện thoại, Lục Trầm    tờ giấy phân tích  mặt.
Lưu Ngọc Bảo rõ ràng  vấn đề, đây là điều chắc chắn.  việc gã   là A Khôn   vẫn cần sự điều tra của Sở Công an Đông Lăng.
Mộng Vân Thường
Lưu Ngọc Bảo là trợ lý  cận nhất của thị trưởng, một nhân vật  vị thế vững chắc trong chính quyền Đông Lăng. Gã  hoạt động nhiều năm tại đây,  ai     bao nhiêu thế lực ngầm  .
Chính vì thế, ngay cả Cục trưởng Hạ Đông Hải, dù  tìm thấy khối tài sản khổng lồ trong ngân hàng của , cũng  dám vội vã báo cáo lên Ban Thanh tra Kỷ Luật.
Đối phó với loại  như Lưu Ngọc Bảo, nếu  đánh một đòn chí mạng, để gã  cơ hội phản công thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Nếu  cẩn thận, ngay cả Cục trưởng cũng  thể rước họa  .
Hạ Đông Hải vẫn  tìm  thêm chứng cứ xác thực về tội trạng của Lưu Ngọc Bảo, khiến vụ việc cứ kéo dài mãi.
Lục Trầm   mất thời gian dây dưa. Giải quyết chuyện  càng sớm,  mới  thể yên tâm.