Nghe hai chữ "bánh bao", Tần Chiêu Chiêu lập tức thấy hứng thú.  lúc cô cũng đang rảnh rỗi, liền nảy  ý định  hái rau cùng chị để  bánh bao.
Trong việc nhà, quan điểm của  và bà cô  rõ ràng: Dù là đàn ông  phụ nữ thì cũng   tự chăm sóc bản , để dù sống ở  cũng  phụ thuộc   khác.
Vì , cô  nấu ăn, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa, những kỹ năng cơ bản  cô đều thành thạo.
"Chị dâu, cho em  cùng với! Em cũng  hái một ít rau về  bánh."
Trong núi  cái gì cũng thiếu, chỉ  rau dại là  bao giờ thiếu.
Trương Mỹ Phượng thấy cô nhiệt tình như  cũng vui vẻ gật đầu:
"Được, chị chờ em. Em  nhà lấy rổ với xẻng ."
Nghe chị đồng ý, Tần Chiêu Chiêu mừng rỡ, vội chạy  nhà lấy đồ  nhanh chóng  .
"Đi thôi, chị dâu!"
Tiểu Bảo nép   , len lén  cô. Cậu bé từng chứng kiến Tần Chiêu Chiêu chống nạnh cãi  với   nên  chút sợ hãi cô gái xinh  .
Lúc , Tần Chiêu Chiêu mới để ý thấy gương mặt Tiểu Bảo vàng vọt,  gầy yếu, rõ ràng là  suy dinh dưỡng và tỳ vị hư tổn.
Vốn  kiến thức về y học, cô buột miệng hỏi:
"Chị dâu, Tiểu Bảo nhà chị   ăn nhiều mà vẫn mau đói, tiêu hóa  , ngủ  ngon và  đổ mồ hôi ?"
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/37.html.]
Trương Mỹ Phượng ngạc nhiên, vội gật đầu:
" ! Sao em  ?"
Tần Chiêu Chiêu đưa tay nhẹ nhàng vạch miệng Tiểu Bảo , thấy lợi  bé  lở loét, lập tức hiểu   bé mắc chứng cam tích.
Đây là bệnh thường gặp ở trẻ nhỏ do ăn uống  hợp lý, thức ăn tích tụ lâu ngày trong  dày, sinh  nhiệt ẩm. Nhiệt ẩm bốc lên gây lở loét khoang miệng, hoặc tạo điều kiện cho giun phát triển, dẫn đến sâu răng và các bệnh về tiêu hóa.
Nếu dùng đúng bài thuốc trị cam tích cho trẻ, bệnh sẽ nhanh chóng thuyên giảm.
Nếu   điều trị kịp thời, đứa trẻ sẽ  suy dinh dưỡng, chậm phát triển, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe.
Tần Chiêu Chiêu  thể   là bác sĩ.
Hiện tại, cô chỉ là một  vợ nhỏ sống trong khu gia đình quân nhân, nếu   cũng chẳng ai tin.
Cô liền nghĩ đến những  ở phòng khám Đông y của nhà  kiếp ,  nhẹ giọng giải thích:
“Nhà bà ngoại em ở cạnh một thầy thuốc Đông y. Em từ nhỏ  thích sang đó chơi, xem ông  khám bệnh. Ông    nhiều sách y học, rảnh rỗi em thường sang , cũng học  chút ít.”
Trương Mỹ Phượng   thì ngạc nhiên: “Thật ? Vậy em thử  xem, Tiểu Bảo  bệnh gì? Có chữa  ? Liệu  ảnh hưởng lâu dài đến sức khỏe của nó ?”
Thấy chị lo lắng, Tần Chiêu Chiêu dịu giọng an ủi:
“Chị dâu đừng lo quá. Tiểu Bảo chỉ mắc bệnh nhỏ thôi. Chị đừng cho nó ăn trứng luộc nữa. Trứng luộc khó tiêu hóa, mà tỳ vị của nó vốn  hư tổn, ăn  càng dễ  tích thực. Nếu còn tiếp tục ăn thường xuyên, bệnh sẽ nặng hơn. Tiểu Bảo  cam tích .”
Trương Mỹ Phượng  cô   lý thì càng tin tưởng hơn, sốt ruột hỏi: “Tiểu Tần, em  cách chữa ?”