Khi Lục Trầm  chuyện,   thể chịu đựng thêm  nữa. Anh lập tức trở về, kiên quyết yêu cầu ly hôn.
 nguyên chủ nào  chịu? Cô  lóc,  loạn, thậm chí còn dọa tự sát.
Lục Trầm  còn cách nào khác. Anh  thể để cô tiếp tục  khổ gia đình , nhưng cũng  thể ép buộc ly hôn ngay lập tức. Cuối cùng,  đành đưa cô theo đến đơn vị đóng quân, để cô sống trong khu nhà tập thể.
Ai ngờ, khi    theo quân ngũ, nguyên chủ  vô cùng vui vẻ.
Cô  hí hửng thu dọn hành lý, mang theo hai thùng quần áo lớn, một thùng đồ ăn, hào hứng  theo Lục Trầm đến doanh trại.
Mộng Vân Thường
 cuộc sống ở đây    như cô tưởng tượng.
Là tiểu thư lớn lên trong thành phố, cô  quen ai ở khu tập thể,  càng  thích ứng nổi cuộc sống mới.
Lục Trầm đối xử với cô lạnh nhạt, chẳng mấy khi để ý đến cô, điều  càng khiến cô khó chịu.
 lúc , cô quen  một  bạn trong khu nhà tập thể. Đó là một quân tẩu bằng tuổi cô. Cô nhanh chóng coi đối phương là tri kỷ, chuyện gì cũng kể,  chút đề phòng.
 nào ngờ,  đó  chẳng  ý .
Những bí mật của cô nhanh chóng  lan truyền khắp khu nhà.
Tất cả   đều  cô và Lục Trầm là vợ chồng  danh nghĩa, đến tận bây giờ vẫn  động phòng.
Khi  chuyện, nguyên chủ tức giận đến mức mất hết lý trí, lao đến đè   xuống đất đánh một trận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/4.html.]
 chẳng  bao lâu, những  khác trong khu tập thể kéo cô .
Nguyên chủ  cảm thấy   ức hiếp, cho rằng họ thiên vị, càng thêm oán hận tất cả   trong khu nhà.
Từ đó, cô bắt đầu  loạn khắp nơi.
Những quân tẩu ở đây ai cũng  tự trồng rau, nuôi gà để cải thiện bữa ăn.
Thế nhưng, chỉ cần  con gà nào lỡ chạy qua cửa nhà cô, cô lập tức cầm chổi đánh tới tấp. Nếu  đánh chết, cũng đánh  thương.
Không chỉ , cô còn ngang nhiên  dạo trong vườn rau của  khác.
Cà chua, cà chua bi, dưa chuột, cà tím, đậu đũa, ớt... chỉ cần là thứ cô  thấy, cô đều hái đem về nhà, coi như của .
Chưa dừng  ở đó, cô còn đuổi đánh cả đám trẻ con trong khu tập thể.
Mỗi   đứa trẻ  ngang qua nhà, cô lập tức cầm gậy đuổi theo, dọa bọn trẻ sợ xanh mặt.
Dần dần, cả khu tập thể  ai dám đến gần cô. Đám trẻ chỉ cần thấy bóng dáng cô từ xa, lập tức chạy trốn như gặp quỷ.
Mà Lục Trầm, cứ ba ngày hai bữa   triệu về doanh trại để dọn dẹp đống rắc rối cô gây .
Mỗi  về nhà,  đều  cô bằng ánh mắt lạnh lẽo đến cực điểm.
Cô  trở thành nỗi phiền toái lớn nhất trong cuộc đời .