Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Một chị dâu trong khu nhà . Cô  từng  qua vài quyển sách y học,  rằng con   triệu chứng của bệnh . Vì thế  mới đưa nó đến khám.”
Trương Vi Vi   thì  khỏi bật , giọng điệu  chút giễu cợt:
“Chị dâu nào mà  ?”
“Vợ của Lục doanh trưởng.”
Nụ   môi Trương Vi Vi càng sâu hơn, trong ánh mắt còn  chút mỉa mai:
“À,  là cô   ? Chị cũng tin ? Chị dâu,  bác sĩ   chỉ  một hai quyển sách là  thể chẩn đoán bệnh . Huống hồ,  đó còn là vợ của Lục doanh trưởng.  cũng   về những chuyện cô  từng  ở khu nhà gia đình quân nhân . Cả doanh trại  ai mà  ? Một  như thế, chị  tin lời cô  ?”
Mộng Vân Thường
Những lời ban đầu của Trương Vi Vi   vẻ hợp lý, nhưng câu   cùng  khiến Trương Mỹ Phượng  hài lòng. Cô  cau mày, giọng điềm tĩnh nhưng  phần nghiêm túc:
“Cô   như lời đồn . Những việc cô  từng  cũng  nguyên nhân cả. Giờ cô   nhận  sai lầm và  đổi . Sau , những lời đồn đại như thế đừng nên lan truyền nữa. Chúng  là một gia đình trong doanh trại,  đoàn kết với . Những điều   lợi cho sự đoàn kết thì đừng nên nhắc tới. Cảm ơn cô  khám bệnh cho con , giờ   lấy thuốc đây.”
Nói xong, Trương Mỹ Phượng xoay  rời , để  Trương Vi Vi với vẻ mặt  mấy vui vẻ.
Cô  tức giận siết chặt cây bút trong tay. Cái gì chứ? Dám lên mặt dạy đời cô  ?  là quá tự cao !
Trương Mỹ Phượng đến quầy thuốc lấy thuốc,  đó  về nhà. Ở trạm y tế của doanh trại, gia đình binh sĩ đều  khám chữa bệnh miễn phí nên cô  cần trả tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/40.html.]
Về đến nhà, cô lập tức pha thuốc  cho Tiểu Bảo uống. Một lát ,  bé  vẻ buồn ngủ, cô liền dỗ con ngủ  khi sang nhà Tần Chiêu Chiêu.
Lúc đó, Tần Chiêu Chiêu  mới  xuống giường,  kịp chợp mắt thì  thấy tiếng gọi từ ngoài sân:
"Tiểu Tần, em  ở nhà ?"
Là giọng của Trương Mỹ Phượng.
Tần Chiêu Chiêu  dậy ngay, đáp lớn:
"Em đây!"
Nói , cô vội vàng bước  khỏi phòng, chạy nhanh  mở cổng, tươi  hỏi:
"Chị dâu về  ? Tiểu Bảo ?"
"Thằng nhóc ngủ . Nhân lúc nó ngủ, chị qua xem em hái  bao nhiêu rau dại." Trương Mỹ Phượng cũng  tươi.
"Em hái nhiều lắm,  rửa sạch hết . Nếu gói bánh thì chắc là đủ. Chị dâu,  nhà !"
rương Mỹ Phượng bước  theo Tần Chiêu Chiêu, đến chỗ rau dại đang phơi trong bóng râm.
"Em còn rửa giúp chị nữa ?" Trương Mỹ Phượng  những mớ rau xanh mướt, cảm thấy  ấm lòng.