Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bác sĩ thở phào, cảm kích  với Tần Chiêu Chiêu và Lục Trầm:
"Hôm nay thật sự cảm ơn hai   nhiều. Nếu   hai ,  cũng      nữa."
"Không  gì , đây là việc chúng  nên ."
Tần Chiêu Chiêu khuyên nhủ thêm:
"Lần  gặp những  như , cô cứ giữ vững lập trường. Nếu    thì chẳng  gì  sợ cả, cứ lưu  bằng chứng  báo cảnh sát."
Bác sĩ gật đầu, ánh mắt tràn đầy  ơn:
" ,   xem như  rút  kinh nghiệm."
Vương Tuệ Lan rưng rưng nước mắt  Tần Chiêu Chiêu và Lục Trầm:
"Anh chị, cảm ơn  chị  giúp em. Em chẳng  gì trong tay,     để báo đáp hai ."
Tần Chiêu Chiêu  cô gái nhỏ bé  mặt, lòng dâng lên cảm giác thương xót. Cô mỉm  dịu dàng:
"Em  cần cảm ơn gì cả. Điều em cần  là sống thật ,  những điều em mong . Đó là cách trả đũa  nhất với những kẻ coi thường em. Yên tâm , nếu họ còn dám  gì em, cứ báo cảnh sát."
Vương Tuệ Lan gật đầu, đôi mắt đầy xúc động.
 đúng lúc , đám đông bỗng  đẩy , một  đàn ông trung niên cao lớn sấn tới. Không một lời báo , ông  giơ tay tát thẳng  mặt Vương Tuệ Lan.
Cái tát quá mạnh khiến cô  loạng choạng, suýt ngã.
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/402.html.]
Mọi  đều sững sờ,  kịp phản ứng thì ông   quát lên:
"Nếu mày dám đòi ly hôn  tao mất mặt, tao sẽ từ mặt mày!"
Phía  ông  là một  phụ nữ trung niên, dáng vẻ nghiêm khắc, ánh mắt đầy giận dữ. Bà  bước tới,  an ủi con gái mà còn trách móc:
"Mày còn  cái gì? Con  giữ  thì  ? Nhà chồng mắng vài câu thì cũng  nhịn. Lát nữa theo tao về xin  bố  chồng, sống cho đàng hoàng !"
Tần Chiêu Chiêu tròn mắt kinh ngạc. Đến lúc , cô mới hiểu tại  Vương Tuệ Lan   nhà chồng khinh thường như . Vì ngay cả cha  ruột của cô  cũng  hề coi trọng cô .
Cô  thể cảm nhận  sự bất lực trong đôi mắt đẫm lệ của Vương Tuệ Lan.
Tần Chiêu Chiêu    thích xen  chuyện  khác, nhưng  , cô  thể im lặng.
Cô  thẳng  hai   mặt, kìm nén cơn giận:
"Cô chú   chuyện gì  xảy  ?"
Người đàn ông  , cau mày  cô với vẻ khó chịu:
"Cô là ai?"
" là ai  quan trọng. Quan trọng là hai    con gái   thoát c.h.ế.t  ? Chưa tìm hiểu đầu đuôi  đánh con, hai   thực sự là bố  cô  ?"
Người phụ nữ trừng mắt với cô:
"Chúng  là bố  nó! Cô   là  ý gì?"