Sau bữa trưa, Lục Trầm   về doanh trại.
Vừa bước  văn phòng, Vương Đức Thuận liền báo với :
"Đội trưởng,   gọi đến đấy."
Lục Trầm  bất ngờ. Sáng nay   gọi về nhà nhưng  ai bắt máy, chắc    thấy cuộc gọi nhỡ nên gọi . Hôm nay là một ngày đặc biệt,  đang tràn đầy niềm vui, nhất định  chia sẻ tin   với .
Anh  xuống bàn  việc, nhấc điện thoại gọi về.
Chuông  đổ hai hồi, đầu dây bên     bắt máy. Giọng  ấm áp của  vang lên:
"A Trầm, lâu lắm  con  gọi về nhà,  nhớ con quá!"
Nghe   , Lục Trầm thoáng áy náy. Dạo  công việc bận rộn,    nhiều thời gian gọi điện về nhà.
Mộng Vân Thường
"Mẹ, dạo  con bận quá..."
Mẹ  dịu dàng :
"Con  cần giải thích,  hiểu mà. Chiêu Chiêu vẫn thường  thư kể chuyện hai đứa cho  . Mẹ  con vất vả, nhưng đừng chỉ lo công việc mà quên mất Chiêu Chiêu.
Con bé ngoan ngoãn, hết lòng chăm lo cho con, con cũng  đối xử  với nó đấy. Nhớ dành thời gian bên vợ nhiều hơn."
Lục Trầm mỉm :
"Vâng, con  ."
Mẹ   thở dài, tiếp tục dặn dò:
"Tuổi con cũng  còn nhỏ nữa . Bạn bè cùng trang lứa, con cái họ   học cả  đấy. Phải cố gắng lên."
Lục Trầm ,   lo lắng nhất chính là chuyện con cái. Mỗi  gọi điện về, bà đều nhắc  chuyện .
Lần ,   để   nhắc lâu, liền vui vẻ :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/409.html.]
"Mẹ, hôm nay con gọi về là để báo tin vui. Chiêu Chiêu  thai !"
Bên  điện thoại,   im lặng một giây  bật thốt lên:
"Thật ? Tốt quá! Cuối cùng con cũng khiến  nở mày nở mặt ! Chiêu Chiêu cũng giỏi quá,  vui lắm!"
Giọng bà đầy phấn khởi, khiến Lục Trầm cũng cảm nhận  niềm vui lan tỏa.
Anh , dịu dàng :
"Vâng, con cũng vui lắm."
Mẹ  nhanh chóng hỏi han:
"Chiêu Chiêu   ốm nghén  con?"
"Cô   chịu  mùi tanh, phản ứng khá mạnh."
"Phụ nữ mang thai mà nghén là  vất vả đấy. Nhớ bảo con bé nghỉ ngơi nhiều, ăn uống thanh đạm thôi, đừng ép ăn mấy thứ nặng mùi kẻo khó chịu.
Hồi  mang thai  trai con cũng  nghén nặng lắm. Mẹ  cảm giác đó khó chịu thế nào. Ở chỗ con điều kiện sinh hoạt khó khăn,  là để  đón Chiêu Chiêu về nhà ? Ở nhà  điều kiện  hơn,  ăn gì  cũng lo  hết.
Mẹ  thể tìm bảo mẫu chăm sóc con bé, chắc chắn sẽ thoải mái hơn ở đó  chịu khổ. Con thấy thế nào?"
Lục Trầm im lặng. Anh  từng nghĩ đến chuyện xa vợ.
Hiện tại, cuộc sống của hai  vô cùng hạnh phúc. Mỗi ngày  khi tan ,  đều mong  về nhà ngay để  thấy Chiêu Chiêu,  ôm cô, trò chuyện, cùng  ăn cơm, cùng  ngủ.
Nếu để Chiêu Chiêu về nhà , hai  sẽ  xa cách suốt một thời gian dài. Anh thực sự  nỡ.
Ở đầu dây bên ,   cũng im lặng một lúc,  chợt bật  nhẹ.
Bà hiểu con trai .
Qua thư từ Chiêu Chiêu gửi về, bà cảm nhận rõ ràng tình cảm của hai vợ chồng sâu đậm đến mức nào.