Như con búp bê Barbie , cô   nhờ  mua hộ mới  ,  mà Giang Tâm Liên  ném sang một bên,  cho các cháu chơi.
Cảm thấy ấm ức, Lục Dao  sang  trai:
“Anh nghĩ xem, vợ   vấn đề gì ?”
Lúc , sắc mặt Lục Phi trở nên  khó coi.
Tình huống  quá quen thuộc với  . Không   nào về nhà cô  cũng  , nhưng mà hầu như mỗi   đến tám  là  vui vẻ gì. Điều  thực sự khiến  cảm thấy  mệt mỏi.
Lần , Dư Hoa  thật sự giận dữ. Bà  dậy,  Lục Phi và :
“Sau  nếu các con   đến thì đừng đến nữa. Bây giờ con cũng  .”
Sắc mặt Lục Phi càng thêm tối sầm,  cảm thấy  khó xử.
Mỗi  về nhà là như ,  vui vẻ gì cả. Anh   còn lý do nào để biện minh nữa, vì chuyện   xảy  quá nhiều .
Anh   dậy,   gì, chỉ xoay    ngoài.
Lục Dao  theo bóng lưng  trai, lòng cô thầm nghĩ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/414.html.]
“Anh cả thật đáng thương. Sao   chịu đựng  cuộc sống như  chứ? Mình thì  thể nào chịu .”
Dư Hoa  xuống, thở dài, trong lòng đầy xót xa.
“Vợ là do nó tự chọn, cuộc sống cũng do nó tự chọn. Từ giờ trở ,  sẽ  can thiệp  nữa. Chúng nó   thì ,   quản nữa. Thích đến thì đến,  thích đến,  cũng  ép.”
Lục Dao  ,  càng cảm thấy bất mãn hơn, lắc đầu :
“Lẽ   nên như  từ lâu . Mẹ   quá nhiều việc cho vợ chồng  cả,  mà họ cứ xem đó là chuyện hiển nhiên. Cô   là một cô giáo,  mà đối xử với   như thế  thì chẳng  đang dạy hư học sinh của  ?”
Mộng Vân Thường
Hôm nay, Dư Hoa thực sự cảm thấy  buồn. Tin Tần Chiêu Chiêu mang thai lẽ  là một niềm vui lớn, nhưng   những lời của Giang Tâm Liên  cho lạnh nhạt, khiến bà cảm thấy  thật sự thất bại.
Dư Hoa  rằng hôm nay con trai và con dâu sẽ đến nhà ăn cơm, vì  bà  dậy sớm từ lúc năm giờ sáng để  chợ mua thịt, rau tươi ngon. Khi về đến nhà, bà bắt tay  nấu nướng,  thật nhiều món mà cả gia đình yêu thích. Sau bữa cơm, bà còn dọn dẹp, rửa bát đĩa.  chỉ  đầy một giờ  xuống ghế sofa,  thứ  rối loạn,   thấy con dâu phàn nàn về .
Dư Hoa  giờ luôn nghĩ rằng con dâu giận dỗi chỉ vì mâu thuẫn với chồng, nhưng hôm nay bà mới nhận , hóa  mâu thuẫn giữa họ  bắt nguồn từ chính bà.
Bà cảm thấy thật sự mệt mỏi. Cảm giác như  nỗ lực của   trở nên vô nghĩa. Bà  dậy,  sang Lục Dao,  với giọng nhẹ nhàng:
"Mẹ mệt ,  phòng  nghỉ một chút."
Rồi bà bước  phòng, đóng cửa . Lục Dao cũng  lên và rời .