Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Mẹ Giang  bên cạnh  tình hình mỗi lúc một căng thẳng, trong lòng bỗng thấy lo lắng. Nếu con gái tiếp tục cứng đầu,  lẽ hôn nhân  thật sự sẽ  cứu vãn . Bà   mong điều đó xảy . Bà chỉ  con gái  thể  chỗ  vững chắc trong nhà chồng,   sống phụ thuộc   sắc mặt  khác mà hành xử.  nếu tiếp tục thế , e rằng kết cục sẽ  như mong .
Bà  lên tiếng khuyên nhủ:
"Tâm Liên, đừng bướng nữa, theo Lục Phi về nhà . Con ở đây cũng hơn một tuần ,  đến lúc nên về thôi. Nếu , ngay cả  chồng con cũng sẽ  ý kiến đấy."
Giang Tâm Liên cảm thấy nếu cứ thế  về thì quá mất mặt. Cô   chỉ  thể khiến Lục Phi nhượng bộ, mà ngược  còn   ép  về. Nếu ngoan ngoãn theo  về lúc , chẳng  cô   thua ? Trong lòng giằng co mãi, nhưng   nên  thế nào, chỉ  đó, im lặng.
Trong mắt Lục Phi, thái độ đó chính là  phục,   về. Anh thở dài,   sang  vợ:
Mộng Vân Thường
"Thôi   ạ, con  ép cô  nữa, cứ để cô  ở  đây."
Bố Giang thấy tình hình nghiêm trọng hơn ông nghĩ, liền quát lớn:
"Con còn  đó  gì? Mau thu dọn đồ đạc về với Lục Phi! Đã là  của hai đứa trẻ  mà còn hành xử như con nít  ? Nhanh lên!"
Mẹ Giang cũng sốt ruột kéo tay con gái:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/426.html.]
"Đi nào,  giúp con thu dọn đồ."
Bà  kéo Giang Tâm Liên  phòng.
Lúc , ông Giang  sang  con rể, trầm giọng :
"Con cũng chẳng khác gì trẻ con. Hôn nhân   trò đùa,  thể  hợp thì ở,  hợp thì chia tay. Như  là vô trách nhiệm với bọn trẻ. Con xem, Tâm Liên  sinh cho con hai đứa con gái ngoan ngoãn, nếu vợ chồng con chia tay, bọn trẻ sẽ đáng thương  bao. Con  xem  đúng ?"
Lục Phi im lặng, khuôn mặt  chút biểu cảm. Anh hiểu  rõ rằng bố  vợ cũng là một phần nguyên nhân khiến Giang Tâm Liên trở nên như bây giờ. Trước đây, họ luôn bao che cho con gái, khiến cô  ngày càng ngang ngược,   điểm dừng. Giờ thấy  thực sự  ly hôn, họ  xoay sang  những lời .
Anh nhớ  lời   từng dặn:
"Hôn nhân  môn đăng hộ đối thì khó mà bền vững."
Lúc ,   đồng tình với quan điểm đó, nhưng bây giờ nghĩ , mới thấy câu   thật chí lý.
Không  lời  lớn, cuối cùng chỉ  bản   chịu thiệt.
Anh thở dài. Nghĩ đến hai cô con gái nhỏ,  quyết định nhẫn nhịn thêm một . Dù  thì những lời của ông Giang cũng xem như cho  một cái bậc thang để bước xuống.