Giữa tháng mười hai, vùng biên giới bắt đầu  tuyết rơi dày, thời tiết lạnh giá khắc nghiệt.
Con đường núi từ khu gia đình quân nhân đến xưởng giày trở nên khó  hơn bao giờ hết.
Lục Trầm lo lắng khuyên Tần Chiêu Chiêu nên nghỉ việc, ở nhà an tâm dưỡng thai.  từ khi trời trở lạnh, tình trạng ốm nghén của Tần Chiêu Chiêu đột nhiên biến mất, cơ thể cô khỏe khoắn hẳn lên, chẳng khác gì  bình thường.
Mặc cho Lục Trầm lo lắng, cô vẫn kiên quyết   cho đến khi xưởng giày cho nghỉ.
Còn mười ngày nữa là đến Tết Nguyên Đán.
Xưởng giày quyết định cho công nhân nghỉ sớm vì thời tiết quá khắc nghiệt. Tuyết rơi liên tục khiến mặt đường phủ băng, nhiều công nhân  đường    trượt ngã. Hơn nữa, giày thành phẩm  thể vận chuyển, hàng hóa chất đầy trong kho, buộc nhà xưởng  đóng cửa sớm hơn dự kiến.
Vì Tần Chiêu Chiêu đang mang thai, Lục Trầm quyết định đưa cô về quê đón Tết.
Thông thường, các gia đình trong khu quân nhân đều ăn Tết tại đơn vị. Ở đó  chuẩn  sẵn thực phẩm và nhiều chương trình giải trí để   cùng  vui đón năm mới.
Tần Chiêu Chiêu  nghỉ nên gần như   việc gì . Cô chỉ quanh quẩn trong nhà, ăn ba bữa một ngày    nghỉ ngơi.
Thời tiết quá lạnh, nhiệt độ ngoài trời xuống đến âm mười mấy,  khi chạm ngưỡng âm hai mươi độ. Chỉ cần bước chân  khỏi nhà, cái lạnh buốt giá lập tức bao trùm, như thể  thể đóng băng bất cứ ai.
Mỗi nhà đều đặt một lò than trong phòng để sưởi ấm.
Dù  ở trong nhà cả ngày, Tần Chiêu Chiêu cũng  thấy cô đơn.
Trương Mỹ Phượng – vợ của một quân nhân khác – thường xuyên đến chơi cùng cô. Bất cứ khi nào Lý Đại Hải, chồng của Trương Mỹ Phượng,   nhà, cô   sang tán gẫu và cùng Tần Chiêu Chiêu nấu những món ngon.
Những ngày tháng như thế trôi qua  nhanh, chẳng mấy chốc  đến cuối năm.
Đơn vị phát  nhiều hàng Tết cho các gia đình,  khí náo nhiệt hơn hẳn, báo hiệu một mùa xuân sắp đến gần.
Mặc dù đêm Giao thừa và mùng Một  ở  đơn vị đón Tết, nhưng những ngày còn , các quân nhân đều  về nhà sum họp. Vì , đơn vị  chuẩn  sẵn thực phẩm để   mang về.
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/430.html.]
Phần quà Tết năm nay  phong phú: mỗi nhà nhận  hai cân thịt lợn, một con gà, cải thảo, khoai tây hoặc một  loại rau khác.
Tần Chiêu Chiêu thu xếp hành lý, chuẩn   thứ để cùng Lục Trầm về nhà đón Tết.
Năm mới , họ  nghỉ đến tận mùng Chín mới    đơn vị. Quà Tết  thể để lâu, cô chia bớt cho đồng đội  chỉ mang theo một vali, cùng chồng lên tàu. Họ sẽ  trải qua hành trình dài hai ngày hai đêm để trở về Hải Thị.
Hôm nay  là ngày hai mươi chín Tết, chỉ còn một ngày nữa là đến Giao thừa, nên nhà ga đông nghịt . Ai cũng vội vã lên đường, mong sớm  đoàn tụ với gia đình.
Bố  chồng   họ sẽ về  lúc mười giờ sáng, vì , Lục Quốc An đích  lái xe đưa Dư Hoa  ga đón con.
Khi hai vợ chồng  bước  khỏi cửa nhà ga, Lục Trầm lập tức nhận  bố  đang  chờ bên ngoài.
"Em  kìa, bố  đang đợi chúng ." Anh khẽ nghiêng đầu  với vợ.
Tần Chiêu Chiêu do đang mang thai nên  cẩn thận tránh va chạm giữa dòng  đông đúc. Cô  ngẩng lên  thấy bố  chồng  lặng trong gió lạnh, ánh mắt tràn đầy mong ngóng.
Nhờ những ký ức của chủ nhân  thể , cô   khi kết hôn, bố  chồng luôn đối xử   với . Vì , cô  ghi nhớ hình ảnh của họ thật sâu trong tâm trí.
Cô lập tức giơ tay chào, gọi lớn:
"Bố! Mẹ!"
Lục Trầm cũng mỉm  vẫy tay chào theo.
Hai ông bà  ngoài ga, thấy con về thì ánh mắt rạng rỡ hẳn lên. Dư Hoa xúc động  với chồng:
"Quốc An,   kìa. Chúng nó về !"
Lục Quốc An  trông thấy con trai và con dâu ngay từ lúc họ bước  cửa ga. Hai vợ chồng trẻ đều mặc áo khoác quân đội, phong thái nổi bật giữa đám đông,  từ xa cũng  thể nhận  ngay.
Tần Chiêu Chiêu  đến gần  vui vẻ gọi:
"Bố! Mẹ!"