Vừa  thấy tiếng   rộn ràng ngoài sân, Lục Dao đang rửa rau trong bếp liền buông tay, vội chạy . Nhìn thấy  trai, cô vui mừng ôm chầm lấy :
"Anh hai! Em nhớ   chết!"
Lục Trầm bật , ôm lấy em gái: "Anh cũng nhớ em."
Dư Hoa  lắc đầu: "Con bé  bao nhiêu tuổi  mà vẫn hành động như trẻ con thế!"
Lục Dao chu môi,  nũng: "Dù lớn thế nào,   vẫn là  trai con mà!"
Lúc , Giang Tâm Liên cũng từ trong phòng bước . Cùng lúc đó, hai đứa nhỏ Á Á và Thanh Thanh cũng lon ton chạy đến.
Thanh Thanh còn bé nên  nhớ rõ mặt chú thím, nhưng Á Á thì   ấn tượng. Trước khi đến, bố    hôm nay sẽ gặp chú thím ở nhà ông bà nội, con bé liền háo hức mong chờ. Vừa  thấy, Á Á liền vui vẻ chạy đến, líu lo gọi:
"Chú hai! Thím hai!"
Thanh Thanh thấy chị gái gọi thì cũng bắt chước, giọng non nớt: "Chú hai! Thím hai!"
Lục Trầm  lớn, cúi xuống bế bổng hai đứa nhỏ lên: "Thím hai  quà cho các con đấy, lát nữa sẽ lấy  cho hai đứa nhé!"
Hai bé gái tròn mắt vui mừng, cùng reo lên: "Dạ!"
Nhìn thấy cảnh , Giang Tâm Liên khẽ cau mày. Khi thấy  chồng nắm c.h.ặ.t t.a.y Tần Chiêu Chiêu, trong lòng cô   dâng lên một nỗi ghen tị khó diễn tả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/436.html.]
Trước đây,  bao giờ bà đối xử với cô   thiết như . Dù  con dâu bao năm, cô  vẫn  cảm giác như  ngoài trong gia đình .
 dù lòng đầy bất mãn, cô  vẫn cố kiềm chế cảm xúc, bước đến hòa nhã  với hai đứa nhỏ:
Mộng Vân Thường
"Hai đứa nghịch quá, chú hai  đường xa về còn mệt, xuống nào!"
Rồi cô   sang Lục Trầm và Tần Chiêu Chiêu, cố gắng nở nụ  hòa nhã: "Lục Trầm, em dâu,  đường xa  chắc mệt lắm  nhỉ?"
Tần Chiêu Chiêu mỉm  đáp: "Chị dâu, bọn em  mệt  ạ. Suốt đường    giường  mà, thoải mái lắm!"
Dư Hoa  cảnh  mà càng thêm bất ngờ.
Kể từ   xảy  mâu thuẫn, hơn một tháng qua Giang Tâm Liên  hề về nhà chồng. Mỗi tuần chỉ  Lục Phi đưa các con về ăn cơm với ông bà, còn cô  thì chẳng thấy tăm  .
Hôm nay, thấy cô  chủ động chào hỏi, bà thực sự vui mừng.
Dù gì  nữa, Giang Tâm Liên vẫn là con dâu của bà, là  của các cháu. Bà cũng mong nhân dịp   thể hàn gắn  tình cảm gia đình.
Mọi  cùng  xuống ghế sofa trong phòng khách, trò chuyện vui vẻ.
Dư Hoa lúc  mới buông tay Tần Chiêu Chiêu,  : "Cũng sắp đến giờ ăn trưa ,  với Tiểu Dao  bếp chuẩn  cơm nhé."
Tần Chiêu Chiêu liền  dậy: "Mẹ, để con   cùng  ."