Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Dư Hoa thở dài, lắc đầu ngao ngán: "Thôi kệ , con bé  nhạy cảm quá. Nếu nó nghĩ lệch lạc thì chúng  cũng đành chịu thôi."
Bà cứ tưởng Giang Tâm Liên   đổi, nhưng hóa  vẫn như  đây, dễ dàng bất mãn với những chuyện chẳng   .
Lục Dao tặc lưỡi,  sang Tần Chiêu Chiêu: "Chị hai,   chị  chuyện với chị  nhớ cẩn thận một chút. Không  chừng vô tình  sai câu gì là chị   giận ngay."
Tần Chiêu Chiêu vốn   quan hệ giữa Giang Tâm Liên và gia đình chồng  , nhưng  ngờ cô   nhạy cảm đến mức .
Trong khi đó, Giang Tâm Liên    phòng khách mà  thẳng  phòng ngủ.
Lúc , Lục Phi đang  trò chuyện với Lục Trầm. Thấy vợ rời ,   bỗng  linh cảm  lành, thầm nghĩ chắc cô   giận nữa . Tâm trạng vui vẻ ban nãy lập tức tan biến.
Với Giang Tâm Liên,   chẳng khác nào sống cạnh một quả b.o.m nổ chậm. Anh     hỏng bầu  khí vui vẻ hôm nay, nên chỉ bảo   rằng   nhà vệ sinh  lặng lẽ rời ,  thẳng  phòng ngủ.
Vừa bước , Lục Phi  thấy vợ    mép giường, mắt rưng rưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/439.html.]
"Em  thế?" Anh  hỏi, giọng  phần bất lực.
Giang Tâm Liên   gì, chỉ lao  ôm chặt lấy chồng, nghẹn ngào: "Em thấy ấm ức lắm."
Những giọt nước mắt ,    thể khiến Lục Phi mềm lòng, nhưng giờ đây   chỉ cảm thấy mệt mỏi. Anh  nhẹ nhàng gỡ tay vợ , giọng điệu bình thản: "Có chuyện gì ?"
Giang Tâm Liên buông   , chậm rãi  xuống giường, giọng chua chát: "Em  cố gắng , Lục Phi, nhưng em  thể nào hòa nhập  gia đình . Em cũng   bếp giúp đỡ, nhưng  , em gái  và cả Tần Chiêu Chiêu đang  đùa vui vẻ,  thấy em đến thì im bặt. Em hỏi  cần giúp gì ,    bảo  cần, còn kêu em  phòng khách nghỉ ngơi."
Lục Phi cau mày, giọng điệu khó hiểu: "Bảo em  nghỉ thì em cứ nghỉ thôi. Có gì  mà buồn bực?"
Mộng Vân Thường
Giang Tâm Liên tức giận trừng mắt  chồng: "Anh    ? Họ đang cố tình xa lánh em đấy!"
Lục Phi cảm thấy vợ  đang  quá lên. Cũng giống như bao  , cô  luôn tìm  một lý do mơ hồ nào đó để giận dỗi,   lôi    một trận cãi vã vô nghĩa.
"Xa lánh chỗ nào? Họ chỉ bảo em nghỉ ngơi thôi mà. Chẳng  vì quan tâm em nên mới  để em  việc ?"
"Quan tâm? Mẹ   bao giờ coi em là  trong nhà. Họ chỉ  đẩy em  ngoài, cô lập em thôi!"