Lục Phi thở dài, đặt tay lên vai vợ, nhẹ giọng khuyên nhủ: "Tâm Liên, em suy nghĩ nhiều quá . Họ   ý đó ."
"Không! Anh lúc nào cũng  về phía bố  ,  bao giờ  về phía em cả! Em  gì  cũng  tin!" Giang Tâm Liên nghiến răng, mắt đỏ hoe, gằn giọng: "Em sẽ đưa con về nhà !"
Lục Phi lập tức thu tay , ánh mắt trở nên lạnh lẽo. Anh  nghiêm giọng: "Được thôi. Nếu hôm nay em đưa con , thì coi như cuộc hôn nhân  cũng kết thúc. Em đừng  mà tự ý gây sự ở đây,  mất mặt . Anh chịu đựng đủ . Em  thế nào thì tự quyết !"
Dứt lời,     bỏ ,  để Giang Tâm Liên  cơ hội lên tiếng.
Trong phòng, Giang Tâm Liên tức đến mức giật lấy cái gối  giường ném xuống đất, giậm chân lên vài  để xả giận.  khi cơn giận qua , cô   thấy  chút hối hận. Cô    dũng khí rời bỏ Lục Phi,   chỉ vì quá giận mà  kiềm chế  cảm xúc.
Lục Phi bước thẳng  bếp, nơi Dư Hoa đang xào rau, còn Lục Dao và Tần Chiêu Chiêu thì  ở cửa trò chuyện với .
Thấy  trai  tới, Lục Dao liền chạy  gần, nhỏ giọng : "Anh, hình như chị dâu  giận ."
Lục Phi  em gái, giọng trầm xuống: "Em  gì với cô  ?"
Lục Dao vội xua tay: "Không ! Em cũng chẳng rõ chị  giận gì nữa. Lúc đó, chị  đến hỏi  cần giúp gì .   khi  chị về, em  chuẩn  xong hết nguyên liệu, chỉ chờ  nấu thôi. Mẹ cũng   cần ai giúp nữa. Em với chị dâu hai cũng  đó trò chuyện,    gì . Mẹ chỉ bảo chị   phòng khách nghỉ ngơi chờ ăn cơm là . Vậy mà mặt chị  sầm ,   lưng bỏ  luôn."
Cô nhíu mày, lắc đầu khó hiểu: "Đến giờ em vẫn     sai gì nữa."
Mộng Vân Thường
Dư Hoa tiếp lời, giọng bà nhẹ nhàng nhưng đầy suy tư:
"Chắc là con bé  suy nghĩ nhiều . Mẹ chỉ bảo nó nghỉ ngơi thôi, chẳng  ý gì khác cả. Hơn nữa, con bé ít khi về đây,  cũng  thể bắt nó    nọ . Con  dỗ nó , xem   giận dỗi chuyện gì ?"
Lục Phi thở dài, giọng  lạnh nhạt:
"Không cần ,  đừng quan tâm đến cô ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/440.html.]
Dư Hoa nghiêm mặt, lắc đầu:
"Không . Sao   quan tâm chứ? Hôm nay là ngày vui, nếu  cãi cọ thì  ngoài   sẽ bàn tán  ."
Lục Phi im lặng vài giây,  :
"Mẹ, con  chuyện  bàn với . Lục Dao, em  xào rau giúp  . Anh cần  chuyện với  một chút."
Lục Dao   trai, thấy vẻ mặt   chút căng thẳng, liền ngoan ngoãn gật đầu:
"Vâng."
Dư Hoa tháo tạp dề đưa cho con gái,  con trai đầy nghi hoặc:
"Có chuyện gì mà  kéo   ngoài , còn   vẻ bí mật như ? Vào phòng  mà  ."
Lục Phi  phản đối, lặng lẽ theo   phòng.
Vừa đóng cửa , Dư Hoa  con trai, sốt ruột hỏi:
"Có chuyện gì? Nói ."
Lục Phi hít một  sâu, giọng  đầy kiên quyết:
"Mẹ, con  thể tiếp tục sống với Giang Tâm Liên nữa. Con  ly hôn."
Dư Hoa sững ,  tin  tai :
"Không ! Chẳng  dạo gần đây hai đứa vẫn  ? Sao tự nhiên  đòi ly hôn? Hôn nhân   trò đùa, chuyện  sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng và sự nghiệp của con. Còn hai đứa nhỏ nữa, nếu ly hôn  chúng sẽ  ?"