Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Thúy Thúy khoác tay bà Giang, giọng  ngọt ngào,  thiết như  quen thuộc từ lâu:
"Mẹ ơi,  thật . Mẹ giống như  ruột của con ."
Giang Tâm Liên chỉ cảm thấy  chút ngượng ngùng  cho cô gái . Mới gặp  thứ hai mà  vồn vã quá mức, cứ như thể  là con dâu chính thức trong nhà. Nhìn cảnh tượng đó, cô  thật sự   chứng kiến thêm chút nào.
Sau bữa cơm, Thúy Thúy cùng Giang Hạo  trò chuyện với bố. Nhân lúc , Giang Tâm Liên kéo   ngoài, thấp giọng hỏi:
"Mẹ, ánh mắt khi nãy của  là  ý gì ?"
Bà Giang khẽ thở dài, giọng điệu  chút bất đắc dĩ:
Mộng Vân Thường
"Mẹ  con tiếc cái vòng, nhưng Thúy Thúy  thích nó . Nếu  tặng,   quan hệ giữa hai đứa sẽ khó mà êm . Mẹ   cũng chỉ vì   cho con."
Giang Tâm Liên nhíu mày, giọng điệu đầy bất mãn:
"Nếu chỉ vì cái vòng mà  ý kiến, thì con cũng chẳng cần cái quan hệ     gì. Mẹ xem, cô  mới gặp con  thứ hai mà  dám mở miệng xin vòng của con. Người như  mà bước chân  nhà ,    ai đấu  em dâu ."
Bà Giang nghiêm giọng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/532.html.]
"Con đừng  lung tung. Không lẽ nó  thể qua mặt cả bố  và  trai con ? Nếu con  hợp với em dâu, chẳng  bố  và em trai con sẽ  khó xử ? Mẹ thấy Thúy Thúy cũng , khôn khéo còn hơn là khờ dại. Nó  thể giúp  quản lý em trai con."
" con  thoải mái chút nào." Giang Tâm Liên bực bội. "Mới gặp vài  mà  dám đòi vòng của con. Như  chẳng  quá tham lam ?"
Bà Giang  , giọng điệu đầy ẩn ý:
"Chẳng qua là do con tiếc cái vòng thôi. Nếu con cảm thấy  cam lòng, thì cứ coi như  nợ con. Sau   tiền,  nhất định sẽ mua  cho con một cái mới."
Nghe , trong lòng Giang Tâm Liên  chút chua xót. Cô   rõ    khả năng mua  cái vòng khác, nhưng bà vẫn  như , khiến cô  cảm thấy khó chịu vô cùng.
"Mẹ, con  đòi  . Chỉ là... con thấy ấm ức."
Bà Giang nắm lấy tay cô , nhẹ giọng an ủi:
"Con gái ,   con thương bố  nhất. Lần   con thiệt thòi , nhưng đợi em trai con cưới vợ xong, bố  sẽ về sống với con, chăm sóc con thật . Khi nào  tích đủ tiền,  chắc chắn sẽ mua cho con một chiếc vòng mới."
Những lời  khiến lòng Giang Tâm Liên nhẹ nhõm hơn đôi chút. Cô  cúi đầu  chiếc vòng  tay, chậm rãi :
"Không cần  mua , con  thể đem chiếc vòng   đổi, bù thêm chút tiền là ."