Lục Phi chỉ lạnh lùng tránh , khiến Giang Tâm Liên lúng túng. Cô  là    lòng tự trọng,  tiến thêm bước nào, chỉ đưa tay vuốt tóc  , cố tỏ vẻ bình tĩnh.
Lục Phi  cô , giọng chẳng còn chút kiên nhẫn nào:
“Em  nhiều như , tóm  là tất cả đều do  của  khác, còn bản  em thì   chút sai lầm nào.
Em  bao giờ tự   , lúc nào cũng chỉ  đổ  lên đầu  khác.
Anh chịu đựng quá đủ . Giang Tâm Liên, đừng  gì thêm nữa.
Chúng   thể sống cùng  thêm  nữa. Ly hôn là chuyện  thể tránh khỏi.”
Giang Tâm Liên cảm thấy như    vứt bỏ như một món đồ cũ kỹ  còn giá trị. Cô  là  như  ?
Cơn giận và nỗi  cam lòng bùng lên trong lòng cô .
“Nếu em  đồng ý ly hôn,  cũng đừng mong ly hôn !
Anh  rũ bỏ em để tìm  khác trẻ trung hơn, đúng ? Muốn em sống cô độc một  ? Em sẽ  để  đạt  ý  !”
Lục Phi  Giang Tâm Liên,  nhạt:
Mộng Vân Thường
"Không ly hôn cũng  thôi. Trả  cho   bộ  tiền  giờ  gửi cho em. Lương của em từ nay cũng  nộp hết,  sẽ quản lý chi tiêu trong nhà. Anh sẽ cắt đứt liên lạc với bố  em, họ   đặt chân đến nhà  nữa, và ngược ,  cũng sẽ  đến nhà họ. Cứ chọn ."
Anh  dừng một chút  tiếp lời:
"Anh cũng sẽ  chu cấp cho họ thêm một đồng nào. Số tiền họ vay  đây, em  bảo họ trả  hết. Nếu   tất cả những điều đó,  sẽ  ly hôn."
Giang Tâm Liên tức đến phát điên, giọng cô  chát chúa:
"Lục Phi,  mơ ? Trong đống yêu cầu vô lý của , em    bất cứ điều gì ! Và em cũng  ly hôn! Đừng hòng ép em, đừng tưởng    gì thì ! Nếu    em thoải mái,  em cũng  để  toại nguyện . Chúng  cứ thế mà giằng co !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/552.html.]
Lục Phi chẳng  chút d.a.o động, thản nhiên đáp:
"Vậy thì đừng trách  tuyệt tình. Em  chịu ly hôn? Được thôi,  sẽ đưa đơn lên tòa, để luật pháp quyết định."
Anh  ngừng , ánh mắt sắc lạnh quét qua cô :
"Ngôi nhà   tên bố  , em   chia. Tiền tiết kiệm chung,   quyền lấy một nửa. Còn  tiếp tục dây dưa? Được, cứ thử xem ai chịu đựng  lâu hơn."
Dứt lời,    rời ,   phí thêm một giây nào với cô .
Sự tuyệt tình  khiến Giang Tâm Liên c.h.ế.t lặng. Cô  hiểu rõ, nếu  tòa, cô    cửa thắng. Gia đình Lục Phi    dễ đối phó.
Mất  nhà họ Lục, cô  còn  gì? Ly hôn ,   sẽ cưới  khác, hai đứa con cũng  thuộc về cô  nữa. Cô   cam lòng!
Chỉ  con cái mới là nhược điểm của Lục Phi.
Thấy   sắp  xuống cầu thang, Giang Tâm Liên vội gọi:
"Chờ ! Trước khi ly hôn, em  gặp con!"
Lục Phi lập tức cắt đứt hy vọng của cô :
"Em đừng mơ lợi dụng bọn trẻ. Nếu còn chút tình mẫu tử, đừng  tổn thương chúng thêm nữa."
Giọng   lạnh  vài phần:
"Ly hôn là chuyện chắc chắn. Nếu em  đồng ý,  sẽ nộp đơn  tòa ngay hôm nay."
Cô   rõ,   quyết thì chẳng  cách nào  đổi. Dù tức giận đến , Lục Phi cũng sẽ  dỗ dành cô  nữa. Hết , giữa họ   kết thúc.
Giang Tâm Liên im lặng một lúc lâu  thở hắt :
"Chờ … Em  đồ  cùng  đến cục dân chính."