Ngay  giường,  một đống tất thối  cứng đờ,    để bao lâu. Mùi hôi thối nồng nặc chính là phát  từ đó.
"Ọe…"
Tần Chiêu Chiêu  chịu nổi nữa, vội vã chạy  ngoài, hít thở từng ngụm  khí trong lành.
Cô  bao giờ thấy ai  thể biến phòng ở thành một đống rác như thế .
Rốt cuộc là kiếp  cô  tạo nghiệp gì, mà bây giờ  xuyên  một kẻ lười biếng, bừa bộn đến mức đáng sợ như thế  chứ?
 dù  oán trách thế nào thì cô cũng  thể  đổi sự thật. Trước khi đơn ly hôn  chấp thuận, cô vẫn  sống trong căn nhà .
Nhìn lên bầu trời đêm, cô thở dài,     phòng.
Căn phòng  nhất định  dọn dẹp sạch sẽ, bằng  cô sẽ  ngủ nổi!
Lấy hết can đảm bước , việc đầu tiên cô  là mở hết cửa sổ, để  khí trong lành tràn .
Sau đó, cô nhặt cái chổi  sàn, cẩn thận quét hết đống tất thối vứt  ngoài. Quần áo bẩn và chăn gối  giường  cô ôm  giếng, ngâm  một cái chậu lớn.
Giày dép bẩn, bô nước tiểu cùng những thứ linh tinh khác, tất cả đều  cô đem để  ngoài cửa.
Mệt mỏi nhưng trong lòng nhẹ nhõm hơn một chút.
Cô lắc đầu, ngao ngán tự nhủ: "Thật    đây cô   sống kiểu gì nữa…"
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/6.html.]
Tần Chiêu Chiêu cầm chổi quét dọn từng ngóc ngách trong phòng, gom  một đống bụi bẩn.
Sau đó, cô lấy khăn ướt lau sạch từng món đồ, cẩn thận đến mức  bỏ sót dù chỉ một chi tiết nhỏ. Nhìn căn phòng sạch sẽ, gọn gàng như mới, cô  khỏi cảm thấy nhẹ nhõm hơn  nhiều.
Bận rộn suốt cả nửa đêm, mồ hôi  thấm ướt lưng áo.
Tần Chiêu Chiêu mở tủ quần áo, tìm  một bộ sạch sẽ  mang  phòng tắm.
Cô  bếp, đun sôi một nồi nước, pha một chậu nước ấm  xách  nhà vệ sinh để tắm.
Dù nguyên chủ là  lười biếng,  thích  việc nhà, nhưng  cực kỳ chăm chút cho bản .
Quần áo tuy vứt lung tung nhưng  từng  cái nào bẩn thỉu. Người cô  lúc nào cũng sạch sẽ, thoang thoảng mùi xà phòng thơm.
Mộng Vân Thường
Tần Chiêu Chiêu tắm rửa xong,  bộ đồ sạch, cả  liền nhẹ nhõm, sảng khoái.
Lúc trở về phòng, tiếng gà gáy vang lên từ xa.
Cô  đồng hồ báo thức  đầu giường –  năm giờ sáng.
Bụng réo ùng ục. Sau một đêm dọn dẹp, cô thực sự thấy đói.
Tần Chiêu Chiêu bước  bếp, bật đèn sợi đốt màu vàng mờ, đưa mắt  xung quanh.
Có gạo,  mì,  dầu,  trứng.
Nguyên chủ  bao giờ nấu ăn, gian bếp  cơ bản là do Lục Trầm sử dụng. Hàng ngày,  dậy sớm nấu bữa sáng,  đó lau dọn sạch sẽ.