Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nghe   , cơn giận của Giang Tâm Liên nhanh chóng nguôi .
Cô   , trong lòng dâng lên cảm giác hối hận. Cô  vội nắm lấy tay bà, giọng dịu :
"Mẹ, con xin . Dạo  công việc ở trường  suôn sẻ, áp lực lớn nên tâm trạng con  . Mẹ đừng để ý những lời con  , con   ý đó ."
Mẹ Giang siết c.h.ặ.t t.a.y con gái, giọng dịu dàng nhưng ánh mắt  ẩn chứa nhiều tâm tư: “Con ngoan,   con là đứa hiếu thảo nhất. Sớm  thằng Hạo vô dụng thế ,  thề  đánh c.h.ế.t cũng  sinh nó . Chỉ   con là đủ .”
Giang Tâm Liên  , trong lòng   nên   . Cô  hiểu tầm quan trọng của con trai trong gia đình, ngay cả một thằng đàn ông   gì như Giang Hạo vẫn  bố  xem như báu vật.
Cô  cũng từng khao khát  một đứa con trai. Nếu  con trai, nhà chồng sẽ  dám xem thường cô  như , Lục Phi cũng sẽ  lạnh nhạt dứt khoát ly hôn.   phận trớ trêu, chuyện đó mãi mãi chỉ là giấc mộng.
Dù     chỉ để an ủi , cô  vẫn cảm thấy lòng ấm áp đôi chút.
“Mẹ cứ về  . Hai ngày tới con sẽ tranh thủ gặp Lục Phi, nhờ   giúp xem thế nào. Mẹ cũng bảo Thúy Thúy bình tĩnh, công việc sẽ sớm  tin. Đừng  sốt ruột quá.”
Nghe ,  Giang thở phào nhẹ nhõm, gương mặt giãn  đôi chút.
“Thế để  nấu chút gì cho con ăn. Dạo  con vất vả lắm .”
“Thôi khỏi, con  ăn ở căn tin . Giờ cũng muộn,  cứ về nghỉ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/613.html.]
Tiễn  về xong, Giang Tâm Liên  vội về nhà mà rẽ  một buồng điện thoại công cộng, gọi đến nhà họ Lục.
Điện thoại nhà cô    cắt từ lâu. Cước phí quá cao, mà cô  thì  gì  tiền để trả.
Giờ    đều  tan , nếu đến tận nơi tìm Lục Phi thì quá mất mặt. Cô    chạm mặt những  đó. Gọi điện  vẻ dễ chịu hơn.
Mộng Vân Thường
Lúc , nhà họ Lục đang quây quần bên bàn ăn tối.
Tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên.
Tần Chiêu Chiêu  dậy  máy. Vừa kết nối, cô lập tức nhận  giọng  bên :
“Là  đây.”
Giọng  trầm thấp, ấm áp   cần đoán cũng  là Lục Trầm.
Gần như mỗi tuần  đều gọi về một , kể cô  những chuyện trong quân đội, mấy chuyện thú vị mà  gặp trong tuần. Còn cô, cũng chỉ kể cho  những điều  ,  từng nhắc đến bất cứ chuyện  vui nào ở nhà. Cuộc sống trong quân ngũ vốn khắc nghiệt, cô     lo lắng thêm.
 lúc , Dư Hoa   gọi cô  ăn cơm. Nghe  là Lục Trầm gọi, bà cũng  gần,   bảo:
“Để   chuyện với nó chút.”