Tần Chiêu Chiêu đưa điện thoại cho bà.
Lục Trầm  giọng , vội hỏi han: “Mẹ, dạo   thế nào? Mọi  trong nhà vẫn  chứ?”
“Ổn cả con . Con cứ yên tâm công tác. Ở nhà   lo hết .”
“Vâng.   cũng đừng để  quá vất vả. Mẹ nhớ chăm sóc Chiêu Chiêu giúp con nhé.”
Dư Hoa bật : “Con nghĩ   lo cho vợ con chắc? Mẹ chăm con bé còn hơn chăm con trai  nữa đấy. Chỉ cần con yên tâm  nhiệm vụ, còn ở nhà, đợi Chiêu Chiêu sinh xong, con nhớ xin nghỉ phép về  mặt con  là .”
Nghe , Lục Trầm vui vẻ  mặt, giọng điệu cũng phấn khởi hẳn: “Dạ! Con  . Cảm ơn ,  vất vả .”
“Mẹ  vất vả gì . Thôi, con  chuyện với vợ con ,   quấy rầy nữa.”
Bà đưa điện thoại  cho Tần Chiêu Chiêu.
Tần Chiêu Chiêu cầm lấy ống , khẽ : “Anh còn chuyện gì   nữa ? Nếu  thì em  ăn cơm đây.”
Lục Trầm dịu dàng đáp: “Không  gì . Em cứ ăn ,  cúp máy nhé.”
Cô gật đầu, nhẹ nhàng đặt điện thoại xuống, cùng  chồng  trở  phòng ăn.
  kịp  xuống, tiếng chuông điện thoại  vang lên.
Dư Hoa nhướng mày: “Chắc  là Lục Trầm, con cứ   .”
Tần Chiêu Chiêu lắc đầu ,   nhấc máy: “Anh còn gì   nữa ?”
 đầu dây bên    là giọng  quen thuộc của Lục Trầm, mà là một chất giọng phụ nữ lạnh nhạt:
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/614.html.]
“ là Giang Tâm Liên.   gặp Lục Phi. Phiền cô gọi     máy.”
Nghe cái tên , Tần Chiêu Chiêu  hề ngạc nhiên. Giờ  cô  gọi đến, chắc chắn là vì chuyện công việc.
“Được, cô chờ một lát. Anh  đang ăn cơm, để   gọi.”
Nói xong, cô đặt máy xuống,   phòng ăn.
Bữa cơm vẫn còn nguyên vẹn,  ai động đũa. Hai đứa nhỏ cũng ngoan ngoãn  chờ. Cả nhà đều đợi cô.
Dư Hoa thấy cô  thì tươi : “Chiêu Chiêu về ,   ăn cơm thôi.” Bà vẫy tay gọi cô: “Con  xuống .”
Tần Chiêu Chiêu  đến bên cạnh Lục Phi, cúi   nhỏ: “Anh cả, Giang Tâm Liên gọi cho  đấy.”
Khoảnh khắc  thấy cái tên , cả căn phòng bỗng chốc im phăng phắc.
Tất cả ánh mắt đều đồng loạt hướng về phía Lục Phi.
Dư Hoa khẽ nhíu mày, nhưng giọng  vẫn bình tĩnh: “Chắc là chuyện công việc. Con   điện thoại .”
Lục Phi  dậy  ngoài  điện thoại.
Lục Quốc An  theo con trai   :
"Không cần chờ nó , cứ ăn  ."
Cả nhà bắt đầu dùng bữa. Hai cô bé Thanh Thanh và Á Á  hai bên Dư Hoa. Cả hai đều  ngoan ngoãn,  cần ai  đút. Thanh Thanh dù nhỏ tuổi nhưng   thể sử dụng đũa thành thạo,  bao giờ mè nheo   nhè.
Nhìn hai đứa trẻ, Tần Chiêu Chiêu thầm hy vọng cặp sinh đôi trong bụng    cũng sẽ ngoan ngoãn như .
Lục Phi nhanh chóng  xong điện thoại    bàn ăn.