Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Mẹ Giang  kích động như bố, nhưng vẫn  giấu  sự lo lắng trong giọng :
"Sao  thế? Chẳng lẽ nó vẫn còn giận ? Cứ theo lời  mà  . Con đến tìm bà  chồng cũ của con,  chuyện với bà . Bà  thương Á Á và Thanh Thanh, chắc chắn sẽ   hai đứa nhỏ sống thiếu  ."
Giang Tâm Liên khẽ lắc đầu, giọng đầy bất lực:
"Ngày Thúy Thúy đến , con   chuyện  với bà  . Bà    rõ, chuyện giữa con và Lục Phi là chuyện của hai , bà  sẽ  can thiệp. Còn bảo con đừng đến tìm  vì chuyện  nữa."
Nghe , mặt  Giang cũng dần sa sầm:
"Vậy là con và Lục Phi hết cơ hội  ?"
Giang Tâm Liên  bố , trong lòng  chút do dự.  cuối cùng, cô  vẫn quyết định  thẳng:
"Cũng  cơ hội... nhưng con  từ bỏ ."
Chỉ một câu đơn giản, nhưng lòng cô  đau đớn đến tận cùng.
Mẹ Giang kinh ngạc:
"Con từ bỏ? Vì ?"
Bố Giang cũng chau mày:
"Phải đấy! Có cơ hội   bỏ qua? Sau    nó, chúng   dựa  ai? Bất kể lý do gì, con cũng   gặp nó, đồng ý với điều kiện của nó."
Mẹ Giang gật đầu:
"Bố con  đúng đấy."
Giang Tâm Liên nhắm mắt, hít một  thật sâu  mở miệng:
"Lục Phi ... nếu  tái hôn, con  cắt đứt quan hệ với bố . Từ nay về    qua  nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/633.html.]
Câu   như một tia sét giáng xuống.
Cả bố lẫn  Giang đều sững sờ.
Mẹ Giang  thể tin nổi:
"Sao  thể như ? Nó là   học thức,     những lời vô đạo đức như thế? Hơn nữa, bố    gì tổn hại đến nó !"
Bố Giang tức đến đỏ bừng cả mặt, đập mạnh tay xuống bàn:
"Thằng nhãi đó quá đáng lắm ! Nó tưởng nó từ  trời rơi xuống ? Sao  thể   những lời như thế chứ, đúng là chẳng  gì! Con gái , con  đúng lắm! Nhà họ Lục  quyền  thế thì ? Mình cũng chẳng cần gì từ bọn họ!"
Mộng Vân Thường
Ông càng  càng giận:
"Bọn họ nghĩ   bợ đỡ họ chắc! Nó   con thì thiếu gì   con! Con cứ yên tâm, bố  nhất định sẽ tìm cho con một   hơn nó, để nó  hối hận!"
Giang Tâm Liên lặng im.
Chuyện  đến nước ,  từ bỏ thì còn  thể  gì?
Chẳng lẽ cô  thật sự  c.h.ế.t  ?
Dù đau lòng, nhưng cô  vẫn chấp nhận thực tế.
Cô  vẫn còn bố , còn hai cô con gái đáng yêu.
Dù   già , cô  vẫn  các con bên cạnh.
Cô   sợ gì cả.
Mẹ Giang thấy con gái buồn bã thì dịu giọng an ủi:
"Bố con  đúng đấy. Mẹ sẽ nhờ  mai mối cho con. Nhất định tìm    hơn nó!"