Mẹ cô  cũng  vui, giọng gắt lên:
"Ông  thấy Tâm Liên đang  mệt ? Ông cứ ép nó như ,   nó lạnh nhạt với chúng  thì đừng  hối hận.
Ông nghĩ ai mua t.h.u.ố.c lá cho ông hút, mua rượu cho ông uống? Bốn mùa ai lo quần áo mới cho ông ? Nếu nó  chăm lo cho chúng , ông trông chờ  thằng con trai vô dụng của ông ? Hay là cô con dâu ?"
Nghe vợ  , bố Giang cứng họng. Ông   giận đến  cũng  thể phủ nhận sự thật .
Mộng Vân Thường
Bao nhiêu năm qua, nếu   Giang Tâm Liên giúp đỡ, cuộc sống của ông  chắc chắn  thể an nhàn như bây giờ.
Ông  hậm hực cãi :
"Chẳng   chỉ  nhanh chóng tìm  một công việc để  thêm thu nhập ?"
Mẹ cô   khẩy:
"Bao nhiêu năm qua   thấy ông sốt sắng như thế . Hồi  Lục Phi chủ động tìm việc cho ông, ông cứ kêu đau lưng, nhức mỏi,   .
Giá mà lúc đó ông chịu   tử tế một chút, cuộc sống của chúng    chật vật thế ?"
Bố cô  bực :
"Việc nó tìm cho   là lao động chân tay nặng nhọc. Bà  lưng   khỏe mà! Lúc đó nếu nó giới thiệu cho  một chỗ  nhàn hạ như trong nhà ăn, bà nghĩ   từ chối ?"
Mẹ cô  hừ lạnh, chép miệng:
"Nói gì thì , bản chất ông vẫn là lười.  sống với ông bao nhiêu năm, chẳng lẽ còn  hiểu?"
Bố Giang tức đến đỏ mặt, cãi :
" là miệng chó  mọc  ngà voi,  chuyện với bà đúng là phiền phức!"
Mẹ cô  cũng  chịu thua:
"Thế chỉ  ông mới mọc  ngà voi chắc?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/635.html.]
Hai vợ chồng cứ thế lời qua tiếng  mà rời ,  ai chịu nhường ai.
Hai ngày , một tin dữ bất ngờ ập đến.
Hứa An Hoa – chồng của Lục Dao – trong lúc thực hiện nhiệm vụ truy bắt tội phạm,  rơi xuống vách núi.
Người  tìm kiếm suốt năm ngày liền, lật tung từng bụi cỏ, lùng sục khắp khu vực xung quanh.  tất cả những gì họ tìm thấy chỉ là một vài vết m.á.u loang lổ ở vị trí  rơi xuống.
Ngoài ,   thêm bất kỳ dấu vết nào.
Khu vực   là vùng rừng sâu, xung quanh   nhà dân, thú dữ thì đầy rẫy. Thế nhưng, Hứa An Hoa cứ thế biến mất một cách bí ẩn, như thể  từng tồn tại.
Khi nhận  tin , Lục Dao lập tức ngất xỉu,  đưa  bệnh viện cấp cứu.
Kiểm tra xong, bác sĩ mới phát hiện cô   mang thai.
Bố  của Hứa An Hoa đau đớn đến mức  thể gượng dậy nổi.
Cậu là con trai duy nhất của họ, đang ở độ tuổi sung sức nhất,  mà giờ đây sống  thấy , c.h.ế.t  thấy xác.
Hai ông bà  già,  chịu cú sốc , chẳng khác nào  xé nát trái tim.
Họ còn  dám báo tin cho hai cụ già ở quê, sợ rằng các cụ  chịu nổi đả kích  mà xảy  chuyện.
May mắn duy nhất chính là đứa trẻ trong bụng Lục Dao.
Đứa bé  là hy vọng cuối cùng của họ. Vì thế, dù đau khổ đến , họ cũng  còn ý định   theo con trai nữa.
Họ chỉ mong đứa trẻ  bình an chào đời, để Hứa An Hoa dù    cũng   chịu cảnh tuyệt hậu.
 Lục Dao thì  thể nào chấp nhận nổi.
Cô   tìm kiếm Hứa An Hoa bao nhiêu năm, cuối cùng mới đến  với . Còn  kịp tận hưởng cuộc sống hôn nhân,    còn nữa.
Lục Dao  trong phòng tân hôn của hai ,  tấm ảnh cưới treo  tường mà nước mắt cứ thế lặng lẽ rơi xuống.
Giống như một chuỗi hạt  đứt dây, từng giọt, từng giọt,  cách nào ngừng  .