Báo cảnh sát thì cô   chịu trách nhiệm  pháp luật, nhưng lãnh đạo     lớn chuyện. Vì chính bà là  tuyển cô   , nên họ chỉ chọn cách đơn giản nhất—đuổi việc.
Dư Hoa  cam lòng để sự việc ảnh hưởng đến danh dự của . Bà    thể công nhân, công khai xin , khẳng định    bất kỳ mối quan hệ cá nhân nào với Dương Thúy Thúy. Sự thẳng thắn đó giúp bà lấy   phần nào thiện cảm của  .
 dù  chuyện   giải quyết, bà vẫn cảm thấy khó chịu như thể  nuốt  một con ruồi sống. Gia đình bà là quân nhân, danh dự đặt lên hàng đầu, thế mà  để xảy  chuyện mất mặt như , còn là do Dương Thúy Thúy gây . Nghĩ đến thôi cũng đủ  bà buồn bực cả ngày.
Dư Hoa   mang tâm trạng nặng nề về nhà, nhưng dù bà cố che giấu cỡ nào, Tần Chiêu Chiêu vẫn nhận  ngay.
"Chuyện  xảy  , cũng  giải quyết xong, tức giận nữa cũng chẳng ích gì  ."
Nghe , Dư Hoa   gì, chỉ im lặng thở dài.
Lục Phi  chuyện thì tức đến nỗi   nên lời, cuối cùng chỉ lạnh giọng buông một câu:
"Bùn nhão  trát nổi tường."
…
Dương Thúy Thúy  khi  đuổi việc  về nhà ngay mà chạy thẳng đến trường của Giang Tâm Liên.
Người bảo vệ chặn   cho , cô  liền  lóc : "Chị dâu cả  dạy ở đây,  chồng   xe đâm, nguy kịch lắm!  nhất định  gặp chị !"
Nghe liên quan đến tính mạng con , đồng chí bảo vệ lập tức bảo cô   chờ bên ngoài   tìm Giang Tâm Liên.
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/644.html.]
Giang Tâm Liên đang dạy học thì  gọi  ngoài.
" đang  tiết,  chuyện gì ?"
"Em dâu cô đang chờ ngoài cổng,   cô  tai nạn xe, tính mạng nguy kịch..."
Chưa đợi đồng chí bảo vệ  hết câu, Giang Tâm Liên  hoảng hốt chạy  phòng hiệu trưởng xin nghỉ, vội vã lấy xe đạp phóng  cổng.
Thấy chị dâu cả hốt hoảng như , Dương Thúy Thúy bỗng cảm thấy   quá đáng, nhưng nếu   thế thì  cô   thể gặp  Giang Tâm Liên?
Giang Tâm Liên  đạp xe  vội vàng hỏi dồn:
"Rốt cuộc xảy  chuyện gì? Đang yên đang lành    xe đâm? Bây giờ  đang ở bệnh viện nào?"
Thấy đồng chí bảo vệ vẫn còn  gần đó, Dương Thúy Thúy  tiện  thật, chỉ lấp liếm: "Bệnh viện Nhân dân,  nhanh thôi!"
Giang Tâm Liên  , càng đạp nhanh hơn, khiến Dương Thúy Thúy sợ đến tái mặt, vội ôm chặt eo chị dâu:
"Chị ơi, chậm một chút! Ngã một cái là gãy tay gãy chân như chơi đấy!"
 Giang Tâm Liên nào  để ý, trong đầu chỉ nghĩ đến .
Dương Thúy Thúy cuối cùng cũng hoảng lên:
"Chị! Mẹ  ! Em lừa đồng chí bảo vệ thôi!"