Cô hít sâu một , cố giữ bình tĩnh, chậm rãi :
"Bố , Giang Hạo, chuyện hôm nay    của con. Chính Dương Thúy Thúy quá đáng .
Mộng Vân Thường
Để  trường gặp con, cô   với bảo vệ rằng   tai nạn giao thông, đang nguy kịch. Khi đó con đang dạy  lớp,   tin  hoảng hốt đến mức bỏ hết  thứ chạy  ngoài.
Đến nơi, cô   tỉnh bơ bảo   , chỉ là vì bảo vệ  cho  trường nên mới bịa chuyện để dọa họ.
Dù  lý do gì  nữa thì cũng  thể lấy tính mạng của    trò đùa!
Con quá tức giận nên đẩy cô  một cái,  mà cô  lập tức lao  cào cấu, cứ như con ch.ó điên .
Chúng con cứ thế mà đánh !
Con dám chắc với bố  là cô   kể chuyện theo cách  , đúng ?"
Giang Hạo nhíu mày. Hắn  ngờ   chuyện , nhưng trong lòng vẫn thấy chị  quá đáng khi động tay với vợ .
"Chị, tính Thúy Thúy vẫn , cô  chỉ  gặp chị sớm hơn thôi, chứ   thật sự  nguyền rủa  . Cô  nóng nảy, chẳng lẽ chị   ?
Có chuyện gì thì cứ  nhẹ nhàng, chị cần gì  động tay động chân? Bây giờ  , Thúy Thúy  thu dọn hành lý về nhà,    sống với em nữa."
Giang Tâm Liên  em trai, trái tim lạnh buốt.
Cô  chăm sóc, bảo vệ nó từ nhỏ. Cô vì nó mà sẵn sàng hy sinh  thứ,  mà bây giờ nó   thể nhẹ nhàng  rằng chuyện vợ nó nguyền rủa    gì to tát.
Cô bật , giọng điệu lạnh lẽo:
"Giang Hạo, em    đang  gì ? Vợ em nguyền rủa , mà em còn bênh vực nó? Em còn là con  ?"
Mẹ Giang thấy tình hình căng thẳng, vội vàng lên tiếng giảng hòa:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/648.html.]
"Tâm Liên,   con thương .  Thúy Thúy đúng là như Giang Hạo , nó  mà  suy nghĩ, tính tình vẫn thế từ  đến nay .
Con xem,  vẫn khỏe mạnh đây . Đừng để bụng nữa."
Giang Tâm Liên  , lòng càng thêm lạnh lẽo. Đến nước  mà  vẫn còn bênh vực Dương Thúy Thúy?
Cô chợt nhận , dù cô   gì,   đến , thì trong mắt bố , con trai vẫn là quan trọng nhất.
Cô  nhạt:
"Mẹ  quan tâm thì thôi,  coi như con lo chuyện bao đồng."
Mẹ Giang nắm tay con gái, nhẹ giọng an ủi:
"Con gái, con nghĩ nhiều . Hôm nay Thúy Thúy vội vã tìm gặp con cũng  nguyên do. Nó   đuổi việc ở nhà ăn, gấp quá nên mới  ."
Giang Tâm Liên ngạc nhiên:
"Cô   đuổi việc? Là vì trộm đồ ăn ?"
Mẹ Giang gật đầu.
Lửa giận trong lòng Giang Tâm Liên  bùng lên.
"Con   , đừng để cô  mang đồ về nhà! Sớm muộn gì cũng  phát hiện!
Bây giờ  đuổi việc thì trách ai?"
Mẹ Giang thở dài:
"Mẹ nghĩ Thúy Thúy là do  chồng  của con giới thiệu  , cùng lắm chỉ  nhắc nhở thôi. Ai ngờ họ  đuổi thẳng tay!
Ngay cả  chồng  của con cũng   giúp nó một câu. Nếu bà  lên tiếng,  khi Thúy Thúy    đuổi."