Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Thấy Dư Hoa nhất quyết  cho , bố  Giang càng tin rằng Giang Tâm Liên đang ở trong nhà.
"Nếu bà  cho  ,  sẽ báo công an rằng các  đang nhốt con gái . Đến lúc đó, để xem công an  đến lục soát nhà bà !" Mẹ Giang giận dữ đe dọa, trong giọng  mang theo sự ác ý mà  nay Dư Hoa  từng thấy ở bà .
Dư Hoa khoanh tay, thản nhiên đáp:
"Cứ tự nhiên.  nếu công an  tìm thấy con gái bà trong nhà , bà sẽ  quy  tội báo án giả,  thể  phạt tiền, thậm chí  tạm giam. Bà vu khống nhà  giam giữ  trái phép,  cũng  để yên . Giờ thì thả tay  khỏi xe !"
Bố  Giang  hiểu rõ luật, nhưng  Dư Hoa   cũng thấy chột . Bố Giang do dự một chút  chậm rãi buông tay khỏi ghế  xe đạp.
Dư Hoa liếc họ một cái đầy khinh thường,   thêm một lời, ung dung lên xe đạp  mất.
Hai vợ chồng nhà họ Giang  đó,  theo bóng bà dần khuất xa.
"Bà nghĩ xem, Tâm Liên  ở trong nhà bà  ?" Bố Giang nghi hoặc hỏi.
Mẹ Giang cau mày, lắc đầu:
"Không  nữa.  dù nó  ở đó thì chúng  cũng   ."
"Vậy giờ   ?" Bố Giang băn khoăn, đưa mắt  về cổng khu gia đình quân đội. Hàng rào sắt cao vút, lính gác  nghiêm chỉnh,  dễ gì  thể tùy tiện  .
Mẹ Giang trầm ngâm một lát, chợt nảy  ý:
"Chúng  sẽ báo án mất tích."
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/665.html.]
Bố Giang giật   sang  vợ, giọng  chút ngạc nhiên:
"Báo án? Lúc nãy bà còn   thể báo công an cơ mà?"
"Không báo vụ giam giữ thì báo vụ mất tích. Nếu nó  trốn kỹ như , chúng  tìm  thấy thì để công an tìm giúp."
Nghe , bố Giang bừng tỉnh, đập mạnh  đùi:
"Phải ! Sao    nghĩ  chứ? Báo mất tích thì công an sẽ   tìm!"
Mẹ Giang liếc chồng một cái đầy khinh thường:
"Nếu   , ông còn chẳng  đường nào mà ."
"Phải, ! Nhà   thể thiếu bà !" Bố Giang  xuề xòa  lập tức đổi giọng, nghiến răng nghiến lợi: "Để xem tìm thấy con ranh đó ,  sẽ đánh gãy chân nó! Cả gan trốn tránh chúng !"
Mẹ Giang cau mày, liếc chồng:
"Ông  ngu thế! Đánh gãy chân nó  ai   kiếm tiền? Rồi lấy gì mà nuôi chúng ? Căn nhà chắc chắn  lấy  , nhà họ Lục sẽ  nhượng bộ .  ít  nó vẫn còn  việc , vẫn kiếm tiền ."
Bố Giang  , gật gù đồng tình:
"Bà   lý.   nghĩ xa  như bà."
Thế là hai  cùng  đến đồn công an báo án mất tích của Giang Tâm Liên.