Lục Phi xoa đầu hai con, dịu giọng:
"Mẹ các con chuyển đến thành phố khác  việc . Có lẽ lâu nữa mới gặp  ."
"Tại    ? Ở đây   ?" Á Á thắc mắc.
"Mẹ cũng    , nhưng  lý do riêng nên  . Các con cũng nên hiểu cho , đúng  nào? Hôm nay bố đưa hai đứa  công viên chơi cầu trượt, chịu ?"
Nghe nhắc đến cầu trượt, hai đứa trẻ lập tức quên hết những gì  hỏi.
"Được ạ! Con thích cầu trượt nhất!"
"Thím ơi, thím  chơi với tụi con ! Cầu trượt vui lắm!" Á Á níu tay Tần Chiêu Chiêu, giọng đầy mong đợi.
Lúc , Tần Chiêu Chiêu chỉ  thể loanh quanh trong nhà. Cô đang mang thai đôi, hai bé đều phát triển   nên bụng cô  lớn,  dám  xa.
"Thím   xa ,  thể  cùng các con."
Á Á đặt tay lên bụng cô, tò mò hỏi:
"Thím ơi, khi nào em bé  đời ?"
"Cũng sắp ,  hai mươi ngày nữa thôi."
"Vậy khi em  đời, con sẽ đưa em  chơi cầu trượt, chắc chắn em sẽ thích lắm!"
Tần Chiêu Chiêu  cô bé, ánh mắt đầy yêu thương. Á Á  chỉ ngoan ngoãn mà còn nhạy cảm,  chuyện dễ thương khiến ai cũng quý mến.
"Chắc chắn . Á Á của chúng  là một chị gái , em bé sẽ  thích con."
Nghe , Á Á  rạng rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/669.html.]
Thấy chị vui, Thanh Thanh cũng nhoài  lên chân cô, tò mò hỏi:
"Thím ơi, em bé  thích con ?"
Tần Chiêu Chiêu xoa má cô bé, dịu dàng :
"Thanh Thanh đáng yêu thế , tất nhiên là thích ."
Thanh Thanh  tít mắt, hí hửng  sang khoe với chị:
"Chị ơi, em bé cũng thích em!"
Một lúc , Lục Phi dẫn hai bé  ngoài chơi.
Không lâu , bố  của Tần Chiêu Chiêu đến thăm.
Dư Hoa thấy họ, mừng rỡ, vội vàng pha , gọt táo mời khách.
Trước đây, khi bụng còn nhỏ, mỗi tuần Tần Chiêu Chiêu đều về nhà một . Giờ thai  lớn,   bất tiện, hai tuần  cô  về, bố  cô nhớ con gái nên đến tận nơi thăm.
Tần Chiêu Chiêu  thấy họ cũng  vui.
Bố  cô vốn  thích phiền hà  khác, luôn cảm thấy đến thăm sẽ khiến thông gia mất công tiếp đãi, nhưng cuối cùng vẫn  kìm lòng  mà đến xem tình hình con gái thế nào.
Thấy họ đến, việc đầu tiên Dư Hoa  là  chợ mua thêm đồ.
Hành động  khiến Tần Trung và Lý Lệ Hoa  chút ngại ngùng, nhưng cũng cảm thấy ấm lòng  sự chu đáo của bà.
Sau khi Dư Hoa  ngoài,     trò chuyện. Lục Quốc An  quý Tần Trung vì tính tình thẳng thắn, lời  và hành động đều chân thành, hai  hợp chuyện đến mức chẳng mấy chốc  trò chuyện rôm rả.
Mộng Vân Thường
Ngồi một lát, Tần Chiêu Chiêu thấy  mệt,  cô liền đỡ cô  phòng nghỉ ngơi.