Hai  trò chuyện một lúc thì Dư Hoa trở ,  tay cầm bình nước. Bà mở nắp, thổi nhẹ để nước mau nguội hơn:
"Nước còn nóng lắm, chờ một chút  hẵng uống."
Tần Chiêu Chiêu bật :
"Mẹ ơi, con  vội , để đó lát nguội tự nhiên cũng  mà."
"Thế thì lâu lắm,  thổi cho nhanh nguội."
Người phụ nữ bên giường đối diện  cảnh , thở dài cảm thán:
"Có  chồng chăm sóc thật ."
Một giọng  cất lên từ phía giường  3:
"Không   chồng nào cũng  . Nếu gặp  chồng ở giường  2, chắc cô sẽ nghĩ khác đấy."
Cả phòng chợt im lặng.
Dư Hoa và Tần Chiêu Chiêu  rõ cuộc đối thoại, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác may mắn. Tần Chiêu Chiêu  bà, ánh mắt  chút ngưỡng mộ. Dư Hoa  chỉ là vợ của một sĩ quan cao cấp mà còn là một kế toán giỏi giang,  mà vẫn ân cần, chu đáo với con dâu từng chút một.
Bà nhận  ánh  của Tần Chiêu Chiêu, liền  hỏi:
"Sao   chằm chằm thế?"
Tần Chiêu Chiêu  khẽ, thành thật :
"Mẹ...  thật tuyệt vời."
Dư Hoa dịu dàng vuốt nhẹ tóc cô:
"Giờ mới  ?"
Bà thử nước trong nắp bình, thấy  nguội bớt mới đưa cho con dâu:
"Được , uống  con."
Tần Chiêu Chiêu cầm bình uống một ngụm,  lúc đó, cửa phòng bật mở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/682.html.]
Một y tá đẩy cáng bệnh nhân , theo  là một  đàn ông đang bế em bé.
Họ đưa sản phụ lên giường,  đàn ông lo lắng cúi xuống  vợ vẫn  tỉnh, hỏi y tá:
"Sao vợ   tỉnh ?"
Y tá nhẹ vỗ vai Hứa Như Ý:
Mộng Vân Thường
"Như Ý, tỉnh dậy , đừng ngủ nữa. Mở mắt   con gái của cô  !"
Hứa Như Ý khẽ động đậy, hé mở mắt nhưng  mơ màng nhắm  ngay.
"Đừng ngủ tiếp,  tỉnh táo nào!"
Lần , cô mới dần mở mắt, ánh  lờ mờ nhưng bắt đầu  tiêu cự.
Y tá  sang  đàn ông:
"Cô  tỉnh ,   . Anh cứ trò chuyện với cô  để giữ tỉnh táo. Vì dùng thuốc tê nên bây giờ  thể cho bé bú,  dùng sữa bột . Tầm vài ngày nữa mới  thể b.ú ."
Người đàn ông gật đầu liên tục:
"Cảm ơn cô,  nhớ ."
Y tá dặn dò thêm:
"Anh theo dõi chai nước truyền, khi nào hết thì gọi y tá đến ."
Dặn xong, cô rời .
Người đàn ông cúi xuống, giọng tràn đầy vui mừng lẫn xúc động:
"Như Ý, đừng ngủ nữa. Nhìn xem con gái chúng  , đáng yêu lắm! Hai mí mắt tròn xoe, giống em y hệt luôn!"
Anh  bế đứa bé một cách lóng ngóng, cánh tay mỏi nhừ, trông đến là vụng về, khiến ai  cũng thấy  thương  buồn .
Trên giường bệnh,  phụ nữ dần tỉnh táo. Khuôn mặt tái nhợt lộ rõ vẻ mệt mỏi, cô nhíu mày yếu ớt hỏi:
“Em sinh con gái ?”