Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nói đến đây, bà đột nhiên đổi giọng: “Này, ông  xem, Lục Phi ly hôn cũng lâu , chẳng lẽ cứ để  mãi ? Phải tìm cho nó một  vợ, để   còn   chăm sóc.”
Ông Lục Quốc An thoáng suy nghĩ,  chợt nhớ : “Tiểu Hoa chẳng  vẫn  kết hôn ?”
Bà Dư Hoa sửng sốt: “Tiểu Hoa? Con gái của chiến hữu ông  hả? Lâu    gặp nó… Nghe  bây giờ  giảng viên đại học nhỉ? Sao vẫn  lấy chồng?”
“Không .   nhớ hồi đó con bé thích Lục Phi lắm. Có khi đám cưới của nó với Giang Tâm Liên khiến con bé tổn thương . Chắc vì  nên đến giờ vẫn  chịu lập gia đình.”
Bà Dư Hoa thở dài, suy nghĩ một lát  lắc đầu: “Thôi bỏ . Trước  chính Lục Phi từ chối con bé, giờ   , chẳng  quá khó xử ?”
Vợ chồng Dư Hoa đến bệnh viện, nhân tiện mang theo thức ăn mà Tần Chiêu Chiêu  chuẩn . Lục Phi  thích món canh cá trê đen,  ăn  xuýt xoa:
"Món  ngon quá! Vị  đậm đà."
Dư Hoa mỉm , nhẹ nhàng :
"Món  là Chiêu Chiêu đặc biệt nấu cho con đó. Con bé  cá trê đen giúp vết thương mau lành, con uống hết thì sẽ nhanh khỏe ."
Lục Phi uống thêm một muỗng canh, ánh mắt thoáng tia tán thưởng:
"Tay nghề của em dâu giỏi thật, nấu ngon hơn cả  nấu nữa."
Dư Hoa chẳng hề ghen tị mà bật :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/716.html.]
"Chiêu Chiêu đúng là  tài nấu nướng, thật là phúc của em con. Còn con nữa, Lục Phi,  ly hôn lâu , cũng nên nghĩ đến chuyện của . Tìm một   chăm lo cho gia đình giống như Chiêu Chiêu, bố  cũng sẽ yên tâm hơn."
Lục Phi  ngờ   đề cập đến chuyện  ngay  mặt  khác. Anh liếc  Vương Tuệ Lan đang  ăn cơm,  chút  tự nhiên:
"Mẹ  gì thế? Con  nghĩ đến chuyện đó, để  hẵng ."
Mộng Vân Thường
Dư Hoa lắc đầu, nghiêm túc khuyên nhủ:
"Con sắp ba mươi ,  còn  nuôi hai đứa con gái. Từng ly hôn thì càng khó tìm, nên  tranh thủ khi còn trẻ  chút nhan sắc. Nếu , qua tuổi 30  tìm một  ưng ý cũng chẳng dễ . Tuệ Lan, con thấy  đúng ?"
Vương Tuệ Lan  , ngẩng đầu gật nhẹ:
"Thím  đúng. Anh Lục,  nên  lời thím, tranh thủ tìm một   thương yêu cũng như chăm sóc hai đứa nhỏ."
Lục Phi  nghĩ rằng lời   xuất phát từ miệng Vương Tuệ Lan. Anh đột nhiên cảm thấy  vui, cúi đầu tiếp tục ăn,  đáp .
Dư Hoa bật :
"Con thấy ? Ngay cả Tuệ Lan cũng hiểu chuyện, chỉ  con là cứ chây ì thôi."
Lục Phi ăn xong, đặt hộp cơm lên bàn  :
"Con ăn xong . Bố  về , mai còn   . À, mai hai  đến cơ quan xin phép giúp con, báo rõ tình hình nhé."