Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Tốt nhất là .” Từ Bình An nhả  một vòng khói trắng, giọng trầm trầm. “Hút thuốc  hại cho sức khỏe, tránh  thì đừng động . Lỡ nghiện ,  bỏ cũng khó. Như  đây, một ngày một bao, thiếu một điếu cũng chịu  nổi.” Hắn  xong, đưa bật lửa cho Lục Phi.
Lục Phi hít thêm một  sâu nữa,  mới lên tiếng: “Anh hút    .”
Từ Bình An khẽ : “Anh  thể kể cho   về Tuệ Lan ?     những gì em gái   trải qua suốt bao năm qua.”
Lục Phi trầm mặc một lúc, ánh mắt  tối . Một lúc ,   mới chậm rãi :
“Cô   chịu  nhiều khổ cực. Khi còn nhỏ, bố  nuôi  hề thương yêu, thậm chí còn ngược đãi. Sau , cô    giúp việc để kiếm tiền nhưng   xâm hại. Điều tồi tệ hơn là bố  nuôi  hề  về phía cô , mà còn ép cô  kết hôn với kẻ   hại .
Nhà chồng cũng  coi cô   gì. Khi cô  sinh khó, họ chỉ quan tâm đến đứa trẻ chứ  màng sống c.h.ế.t của  . Cuối cùng, nhờ bác sĩ can thiệp, cô  mới giữ  mạng.
Sau khi tỉnh , cô   nhà chồng bỏ mặc ngay tại bệnh viện. Em trai và em dâu  tình cờ chứng kiến cảnh đó nên  giúp đỡ cô , còn nhận cô   em gái kết nghĩa.
Rồi cô  bắt đầu  ăn, buôn bán nhỏ. Chỉ trong  đầy một năm, cô   kiếm đủ tiền trả nợ,  đó ly hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/728.html.]
Bố  nuôi vốn định từ mặt, nhưng khi thấy cô  kiếm  nhiều tiền   đổi thái độ, đòi cô  đưa tiền chuộc cùng với tiền nuôi dưỡng,  rằng nếu  thì  chịu cắt đứt quan hệ.
Mộng Vân Thường
Suốt nhiều năm qua, cô  vẫn luôn cố gắng kiếm tiền cho họ, thực chất  trả đủ những gì họ từng chi .  cô    tiếp tục  bóc lột nữa, nên  trốn đến thành phố Hải Thị để mưu sinh.
Hiện tại, cô  đang ở nhà , tạm thời chăm sóc em dâu  mới sinh con.”
Vương Tuệ Lan theo  về nhà. Vừa bước  sân, cô  thấy một  đàn ông cao lớn, da ngăm rắn rỏi, đang xách chậu nước từ giếng lên. Anh   bước  cửa thì trông thấy  vợ  cùng một cô gái lạ, liền tươi  hỏi:
“Mẹ, chẳng    bệnh viện với  cả ? Sao về nhanh ? Anh   ?”
Mẹ Từ hôm nay vui vẻ hơn bao giờ hết,  híp mắt đáp:
“Nhìn con kìa, hỏi một lúc nhiều thế,   trả lời câu nào  đây?”
Đại Tráng  gãi đầu, ngượng ngùng :
“Mẹ trả lời câu nào cũng  mà.”