Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Thời điểm , giao thông lẫn phương tiện liên lạc đều  phát triển, xử lý giấy tờ hành chính vốn dĩ  tốn nhiều thời gian. Hơn nữa, thông tin cá nhân của cô vẫn còn trong hệ thống,  nên chắc sẽ   vấn đề gì nghiêm trọng.
Mặc dù trong lòng  bực bội, nhưng cô cũng chẳng  gì khác .
Ban đầu, cô định  về nhà, nhưng chợt nhớ đến chuyện của Vinh Xuân Mai. Cô  hứa giúp  , nhất định  giữ lời. Nghĩ , Tần Chiêu Chiêu lập tức đến khu dân cư dệt may.
 khi  đến nơi, cô  sững sờ.
Trước mắt cô, vết tích của ngọn lửa còn sót  khắp nơi. Trên mặt đường vẫn còn nước vương vãi,  khí tràn ngập mùi khói nồng nặc.
Từ xa, một  đàn ông trung niên đang tiến  gần. Đó là ông Lý –  trông cổng của khu nhà.
Tần Chiêu Chiêu vội  đến hỏi:
"Ông Lý,   khu    cháy  ạ?"
Ông Lý nhận  cô, vội gật đầu:
" , chuyện xảy   đêm qua."
Lúc  trời   thu, thời tiết hanh khô, cỏ dại ven đường cũng khô quắt . Chỉ cần ai đó vô ý vứt một tàn thuốc thôi cũng  thể bùng lên ngọn lửa.
Cô lo lắng hỏi tiếp: "Có ai  thương  ạ?"
"May mắn là phát hiện kịp thời, đội cứu hỏa cũng đến nhanh nên  ai  thương cả.  đêm qua cháy lớn lắm, thực sự  đáng sợ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/902.html.]
Nghe , cô mới nhẹ nhõm thở phào.
"Vậy nguyên nhân do  ạ? Cháy do chập điện  rò rỉ gas ạ?"
"Không ." Ông Lý hạ giọng, sắc mặt thoáng vẻ nghiêm trọng. "Là  kẻ cố ý phóng hỏa. Người của đội bảo vệ bắt   , hiện  giao cho công an."
Tần Chiêu Chiêu giật .
Phóng hỏa?
Trong khu dân cư mà dám phóng hỏa? Lỡ lửa cháy lan  thì hậu quả khủng khiếp đến mức nào?
Mộng Vân Thường
Ai  tàn nhẫn đến mức  tay ác độc như ?
"Ông   ai   ? Sao   nông nỗi ?"
Ông Lý chỉ về phía bức tường ám khói đen sì, nơi  cháy nặng nhất. "Là con dâu nhà đó, vợ của Trưởng phòng Tôn."
Tần Chiêu Chiêu rùng . Con dâu Trưởng phòng Tôn chẳng  Vinh Xuân Mai ?
"Sao  thể thế ?" Cô  tin  tai . Không  Vinh Xuân Mai vẫn đang ở nhà dưỡng sức  sinh ư?
"Thế nào mà  thể? Cô  tự tay phóng hỏa, còn  chịu rời . Khi  bắt,     như kẻ mất trí. Nghe , đứa con của cô  c.h.ế.t non,  đó nhà chồng đuổi về nhà  đẻ. Tinh thần suy sụp, cô  ôm theo cả thùng dầu hỏa đến đây… May mà   ai thương vong, nếu  tội phóng hỏa  đủ để  tù cả đời."
Ông Lý lắc đầu thở dài. Ai cũng  phóng hỏa là tội nặng. Một khi  phạm , thì khó lòng thoát khỏi vòng lao lý.
Tần Chiêu Chiêu lặng . Một kết cục quá thảm thương. Cô  đáng giận, đáng trách, nhưng cũng đáng thương. Đến cùng, đây chẳng  là nhân quả  ?