Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Những   quanh  thấy cũng lắc đầu.  là chuyện khó tin. Trẻ con hai tuổi còn  nhớ nổi mặt chữ, huống hồ là học đông y. Ngay cả hai vị giám khảo cũng  khỏi nảy sinh hoài nghi. Họ thầm nghĩ, chẳng lẽ cô gái  thực sự  vấn đề về thần kinh ? Nếu là  bình thường thì ai    dối trắng trợn trong tình huống ?
Thấy thái độ của họ, Tần Chiêu Chiêu bình tĩnh giải thích:
"Gia đình  ba đời  đông y, từ nhỏ   lớn lên trong y quán của gia đình. Vì là con một,   truyền dạy nghề từ bé. Ông nội   chỉ dạy  từ lúc nhỏ, những gì     là sự thật."
Gã đàn ông  nhếch mép  khẩy:
"Nói thì ai chẳng  ? Giỏi thì lấy chứng chỉ hành nghề của cô  cho   xem ! Lời  suông chẳng  giá trị gì cả."
Mộng Vân Thường
Tần Chiêu Chiêu  vội,  sang  ông , ánh mắt thản nhiên:
"Ông thực sự  xem chứng chỉ hành nghề của  ?"
"Đương nhiên !"
"Ông dựa   mà đòi xem giấy phép hành nghề của ? Ông nghĩ  là ai?"
Gã đàn ông  sững  một chút,   nhạt:
"Không  cô bảo   dựa  quan hệ ? Nếu  thì cứ đưa giấy  cho   thấy, chẳng  sẽ chứng minh  điều đó ?"
Tần Chiêu Chiêu khoanh tay, chậm rãi hỏi :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/915.html.]
" tại    chứng minh với ông chứ?"
"Cô đừng tưởng  khôn ngoan mà lấp l.i.ế.m ! Tất cả chúng  đều đang cạnh tranh vị trí , công bằng và minh bạch là điều quan trọng. Nếu   gì khuất tất thì cô cứ đưa giấy chứng nhận  !  cá là cô  đây nhờ quan hệ. Nếu cô  giấy phép hành nghề thật,  sẽ nhường  vị trí của  ngay lập tức."
Gã đàn ông  chắc chắn rằng Tần Chiêu Chiêu  thể nào  chứng chỉ hành nghề. Nếu cô thực sự , hẳn  lấy  từ lâu .
 đó chính là điều mà Tần Chiêu Chiêu chờ đợi. Cô cố tình kéo dài cuộc đối thoại để khiêu khích ông  tự   câu .
"Câu  là do chính miệng ông  đấy nhé. Đàn ông  giữ lời, đừng để đến khi  đưa  chứng nhận   lật lọng. Nếu nuốt lời, chẳng  quá mất mặt ?"
Nghe , gã đàn ông   chột . Ông   mạnh miệng tuyên bố  mặt bao nhiêu , bây giờ nếu đổi ý thì dù    bệnh viện, thanh danh cũng coi như tiêu tán.  nghĩ , ông  vẫn tin chắc rằng cô gái   thể nào  chứng chỉ hành nghề.
"Đương nhiên!   là !"
"Vậy thì mở to mắt mà xem."
Nói , Tần Chiêu Chiêu thò tay  túi, lấy  một quyển sổ nhỏ màu đỏ, đặt lên bàn  mặt hai vị giám khảo.
Một vị giám khảo cầm lấy,  thấy dòng chữ in nổi màu vàng  bìa,  mở  xem nội dung bên trong. Vị giám khảo còn  cũng ghé mắt  xem cùng. Sau vài giây, một  cất giọng trầm :
"Dấu  đây là thật."
Người  gật đầu xác nhận:
"Chính xác, đây là giấy chứng nhận hành nghề hợp lệ."