Bố cô  xong, sắc mặt lập tức trầm xuống, ánh mắt đầy phẫn nộ.
"Nhà thím hai đúng là vô nhân tính, đầu óc quá ác độc! Sao thím   thể   với con?  là chẳng coi tình   gì cả! Con   là đúng, bố ủng hộ con bắt thím hai !"
Tần Chiêu Chiêu  bố  coi trọng tình , nhưng khi đối mặt với sự độc ác của thím hai, chắc chắn ông sẽ  về phía cô. Cũng chính vì  mà cô   cho ông    chuyện.
"Đến lúc đó chắc chắn chú hai và ông bà nội sẽ tìm đến bố. Bố cứ  rằng bố  quyết định  chuyện , bảo họ đến tìm con. Con sẽ  cách khiến họ ngoan ngoãn  lời, tiện thể cũng giải quyết luôn chuyện bố và chú hai  cùng lo việc dưỡng già cho ông bà."
Bố cô nhíu mày,  phần ngạc nhiên.
"Họ  giỏi gây rắc rối, con định giải quyết thế nào?"
Tần Chiêu Chiêu mỉm : "Con cũng giỏi gây rối mà. Đợi khi nào xong chuyện, bố sẽ thấy thôi. Con về đây,   phiền bố  việc nữa. Nhớ là nếu họ đến tìm bố , bố cứ bảo họ đến tìm con."
Mộng Vân Thường
"Được, bố hứa với con. Đi đường nhớ cẩn thận nhé."
"Con  . Bố cũng    việc ."
Hai bố con cùng bước  khỏi phòng bảo vệ.
Chú Giang  ngoài thấy họ  thì  hỏi: "Xong chuyện  hả?"
"Xong . Hôm nay trời  gió khá lạnh,   phòng ,  phiền    bên ngoài lâu thế ." Bố cô khách sáo .
"Xem   kìa, chúng  là đồng nghiệp lâu năm , đừng khách sáo thế. Con bé Chiêu Chiêu lâu   gặp, lấy  tấm chồng  trông khí chất  đổi nhiều lắm. Nếu    nó lớn lên từ bé, chắc   nhận  mất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/922.html.]
Hồi nhỏ, nguyên chủ nghịch ngợm  ít, nổi tiếng khắp nhà máy dệt. Tuy là con gái nhưng tính tình bướng bỉnh  thua gì bọn con trai. Tần Chiêu Chiêu   chỉ   gượng.
Bố cô bật : " là con bé  phúc. Thôi,   về sửa máy đây."
Ông  Tần Chiêu Chiêu: "Con cũng về , ngoài  lạnh lắm."
"Vâng, con về ngay đây. Chú Giang, tạm biệt chú. Lần  đến đây con sẽ mang biếu chú hai bao Đại Tiền Môn." Tần Chiêu Chiêu  .
"Được, chú nhớ lời con  đấy nhé."
"Chú yên tâm ."
Cô bước  khỏi cổng.
Xung quanh nhà máy dệt   xe ba bánh  xe buýt, cô   bộ gần hai dặm mới đến bến xe. Tại đây  tuyến xe buýt  qua khu nhà gia đình quân đội.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác  đen dài đến gối, do Lục Trầm mua tặng năm ngoái trong chuyến công tác tại Đông Lăng. Kiểu dáng áo rộng rãi, dù là đồ từ năm  nhưng thời đại  mẫu mã ít  đổi, mặc   hề  thời. Chỉ  điều, áo   ấm bằng áo bông.
Lúc sáng khi rời bệnh viện quân đội, trời vẫn nắng ,  mà giờ gió bấc thổi mạnh,    mưa .
Đợi một lúc lâu, cuối cùng xe buýt cũng đến.
Ngồi  xe,  còn  gió lạnh thổi buốt, cô cảm thấy dễ chịu hơn. Về đến nhà vẫn  tới 12 giờ.
Dư Hoa    bộ câu chuyện về kẻ bôi nhọ Tần Chiêu Chiêu qua lời kể của thím Lý. Lời đồn lan nhanh như cháy rừng,  cải chính  khó gấp bội. Bà  thể chấp nhận việc     con dâu  như , lập tức gọi điện cho Lục Quốc An để kể rõ sự việc.
Nghe xong, Lục Quốc An cũng vô cùng phẫn nộ, khẳng định nhất định  tìm  kẻ  bôi nhọ Tần Chiêu Chiêu để lấy  danh dự cho cô.