Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Biết cô đến báo án mà vẫn  ăn gì, bà tính toán thời gian chắc cũng sắp về nên cố ý chờ cô để ăn cùng.
Thấy Tần Chiêu Chiêu bước  nhà, Dư Hoa cùng thím Lý vội vàng  đón.
"Chiêu Chiêu, cuối cùng con cũng về ! Mọi việc thế nào ?" Dư Hoa sốt ruột hỏi.
Tần Chiêu Chiêu mỉm , trông  vẻ  vui: "Mọi chuyện suôn sẻ lắm , con  tìm  kẻ   bôi nhọ con ."
"Tìm  nhanh  ?"
Cô theo Dư Hoa  phòng khách, cầm tách   bàn uống vài ngụm,   tiếp:
"Vâng. Mẹ , hôm nay con đến đồn công an còn gặp cả Hứa An Hoa."
Mộng Vân Thường
"Nó     ?"
Tần Chiêu Chiêu gật đầu: "Cậu      ba, bốn ngày . Hôm nay con đến báo án, đúng lúc   tiếp nhận vụ việc. Vì sức khỏe  hồi phục   nên cấp  bảo    những công việc nhẹ nhàng trong cục."
“Lãnh đạo của nó cũng là   tình nghĩa.”
Tần Chiêu Chiêu gật đầu đồng tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/923.html.]
“Mà  bôi nhọ con là ai? Con  quen ?”
“Con  chứ,   chắc  tin . Chính là thím hai.”
Dư Hoa sững . Bà  qua về tình hình bên nhà  ruột của Tần Chiêu Chiêu, nhưng  ngờ  là   trong gia đình  tay hãm hại. Bà nhíu mày: “Sao thím    ?”
Tần Chiêu Chiêu lắc đầu: “Con cũng  rõ.”
“  con  nghĩ là thím ? Con chắc chứ?”
“Ở đồn công an  họa sĩ phác họa, Hứa An Hoa  nhờ  vẽ  chân dung kẻ tung tin theo mô tả của nhân chứng. Khi họa sĩ vẽ xong, con    nhận  ngay, chính là thím hai. Trước đó con cũng  nghi ngờ, giờ  bằng chứng ,   con sẽ  bỏ qua. Không lâu nữa, thím  sẽ  đưa đến đồn công an.”
Dư Hoa lạnh mặt: “Người  tâm địa độc ác thì  chịu bài học thích đáng, để hiểu rằng hủy hoại thanh danh  khác cũng  trả giá. Còn về những lời đồn , sớm muộn cũng sẽ  ngày sáng tỏ.” Bà chợt nhớ  điều gì, liền hỏi: “Mà sáng nay con cùng bố đến bệnh viện quân đội đăng ký thì  ?”
“Con đăng ký xong , ba ngày nữa sẽ  một kỳ thi chính thức.”
“Vẫn còn thi nữa ?”
“Tất nhiên  . Chỉ  ba vị trí bác sĩ mà   đăng ký lên đến hai ba mươi ,  là những   kinh nghiệm thực chiến. Con là  trẻ nhất trong đó, ai cũng nghĩ con dựa  quan hệ để .”
Dư Hoa thấy con dâu  vẻ áp lực, vội an ủi: “Bệnh viện quân đội là nơi  , nhiều    là chuyện đương nhiên. Con đừng quá căng thẳng, cứ cố gắng hết sức là . Nếu đỗ thì , còn nếu  cũng chẳng , con vẫn còn trẻ, thời gian còn dài.”
Tần Chiêu Chiêu  quá lo lắng. Dù cô tự tin  y thuật của , nhưng những  tham gia kỳ thi đều là bác sĩ đông y  tay nghề cao. Chỉ cần trong ba ngày tới cô  thể thắng  kẻ luôn nghi ngờ và đố kỵ với , thế là đủ. Còn nếu    bệnh viện quân đội, cô sẽ tự mở phòng khám. Một năm   thì hai năm,  tin ba năm mà cô  thể thành công. Với năng lực của , từng đó thời gian là đủ để tạo dựng danh tiếng.