Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hai  con bà cụ Tần  lạnh  giận, mà  thể  gì hơn ngoài chờ đợi.
Thời gian trôi qua chậm chạp,  chờ trong giá rét chỉ một phút cũng thấy như tra tấn. Mãi đến khi hơn nửa tiếng trôi qua, cuối cùng cũng    gặp.
Dưới ánh đèn đường, hai  phụ nữ từ xa bước . Họ mặc áo khoác quân đội dày dặn, quấn khăn len kín mít, chân  ủng ấm áp, trông vô cùng thoải mái giữa trời lạnh. Tần Thành nheo mắt ,  chắc chắn: “Mẹ,   họ ? Trùm kín quá chẳng nhận  ai.”
Bà cụ Tần  đáp, chỉ siết chặt hai tay  vạt áo, gió lạnh thổi khiến bà thấy lòng càng rét buốt.
Hai    đến gần, tháo khăn quàng xuống. Chính là Tần Chiêu Chiêu và thím Lý.
Tần Chiêu Chiêu  bà nội,  nhạt: “Bà nội, trời lạnh thế ,  bà  đến đây?”
Mộng Vân Thường
Bà cụ Tần lạnh lùng  cô, giọng đầy bất mãn: “Bà đến tìm bố  con. Họ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/932.html.]
Tần Chiêu Chiêu thản nhiên đáp: “Ba   ngủ , con  tiện gọi dậy. Có chuyện gì bà cứ  với con, mai con nhắn . Khu quân đội  quy định,  tám giờ tối  tiếp khách bên ngoài. Bà về , khuya .”
Bà cụ Tần tức đến run rẩy. Cô nghĩ bà   ? Rõ ràng cô   để bà ! Nếu cô thực sự  giúp, chỉ cần  một tiếng là .
Không gặp  con trai, bà cụ Tần đành   chuyện với Tần Chiêu Chiêu.
Chưa kịp mở lời, Tần Thành  sốt sắng lên tiếng :
"Chiêu Chiêu, thật  chú và bà nội đến tìm con là vì chuyện của thím hai. Mọi   ngờ thím    chuyện như . Dù  chúng  cũng là  một nhà, con  thể bỏ qua cho cô   ? Con còn hai em trai nữa, chúng vẫn còn nhỏ,  thể để thím hai của con  tù. Một khi cô   đó,   việc học hành, công việc của hai em cũng sẽ  ảnh hưởng. Chú  mặt thím hai xin  con, mong con tha thứ cho cô . Con  thể đến sở cảnh sát rút đơn kiện  ?"
Tần Chiêu Chiêu  hề động lòng, chỉ lạnh nhạt đáp:
"Chú hai, con nghĩ chú  hiểu sai vấn đề . Hai em con     ảnh hưởng   chẳng liên quan gì đến con cả. Chính  của chúng  tự tay hủy hoại tương lai con . Chú  cần  mặt Tạ Ái Phương xin  con, vì chú   thím   gây  hậu quả gì ? Giờ cả khu nhà ai cũng nghĩ con là loại phụ nữ   gì. Thím   phá hoại danh tiếng của con,  tại  con  tha thứ? Con khuyên hai  cũng đừng phí lời nữa. Trời lạnh thế , nếu hai   cảm thì con  chịu trách nhiệm . Mau về ."