Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nhìn thái độ kiên quyết của Tần Chiêu Chiêu, Tần Thành sốt ruột, vội đẩy nhẹ   lên phía .
Bà cụ Tần thấy con trai  cúi đầu xin  mà cô vẫn cứng rắn như ,  khỏi nhíu mày:
"Chiêu Chiêu, con cũng mang dòng m.á.u nhà họ Tần,   thể lạnh lùng như thế? Thím hai con   sai thì để nó xin   mặt   là , danh tiếng của con sẽ  khôi phục. Con  cần  để cô   tù? Con   , nếu cô  thực sự  bắt, cả bố  con, thậm chí là chính con cũng sẽ  ảnh hưởng. Chúng  là  một nhà, điều đó  bao giờ  đổi."
Tần Chiêu Chiêu bật  lạnh lùng:
"Một nhà? Bà nội, lúc nào bà coi chúng con là  một nhà? Rõ ràng ông bà chỉ xem gia đình chú hai là ruột thịt, còn bố  con chẳng qua chỉ là công cụ để sai bảo. Lúc  chuyện , họ  bao giờ  hưởng, nhưng đến khi  rắc rối thì  nghĩ đến họ đầu tiên.
Con  cần thím   xin . Đợi thím   tù, tin đồn tự nhiên sẽ tan biến, danh tiếng của con cũng sẽ tự khôi phục.
Còn chuyện con lạnh lùng ư? Con thật  so  với hai  . Đừng  gì thêm nữa, cũng đừng  tìm bố  con. Tạ Ái Phương  tung tin  về con như , bố  con căm hận thím  còn  hết,   họ    theo con. Hai   gì cũng vô ích. Chúng   còn gì để bàn nữa. Trời lạnh , con  về đây."
Dứt lời, cô   định rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/933.html.]
Tần Thành hoảng hốt, vội vàng bước lên giữ tay cô, giọng đầy lo lắng:
"Chiêu Chiêu, coi như chú cầu xin con,  ? Chú   đây     những chuyện khiến con  vui, nhưng bây giờ chú thật lòng xin . Đừng để bụng nữa, chỉ cần con đến sở cảnh sát rút đơn kiện, con  chú  gì cũng . Chú sẵn sàng quỳ xuống  mặt con ngay lập tức."
Nói xong, "phịch" một tiếng, ông  quỳ xuống  mặt cô.
Mộng Vân Thường
Tần Chiêu Chiêu sững sờ,  ngờ rằng Tần Thành   đến mức . Cô chỉ  họ hiểu rằng chuyện   thể dễ dàng bỏ qua,  họ  trả giá để    còn xem bố  cô là kẻ dễ bắt nạt nữa.
Cô lùi  mấy bước, giữ  cách với Tần Thành, giọng lạnh nhạt:
"Chú hai, chú đang  gì ? Chú lớn tuổi như  mà  quỳ  mặt con, chẳng khác nào đang nguyền rủa con cả. Chú  lên ngay ! Nếu chú   lên, con sẽ  ngay lập tức!"
Tần Thành vội vàng giải thích:
"Chiêu Chiêu, con hiểu lầm . Chú   ý nguyền rủa con, chỉ là thực sự  còn cách nào khác. Thím hai con  thể  tù , nếu cô   bắt, gia đình chú sẽ tan nát mất. Con là  lớn, đừng chấp nhặt với một kẻ nhỏ nhen, hãy cho cô  cơ hội sửa sai. Chú cầu xin con đấy!"