Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Sau khi cho An An và An Ninh b.ú sữa, hai đứa trẻ no nê  chơi ngoan ngoãn, thím Lý ở bên cạnh chăm sóc.
Thanh Thanh nằng nặc đòi  theo, hai  thấy cũng  quá khó khăn nên dắt cô bé  cùng.
Mộng Vân Thường
Họ lên xe buýt từ cổng khu quân đội, cùng đến thư viện thành phố.
Hôm nay Lục Dao   ở thư viện, do sắp sinh nên cô  đang nghỉ ở nhà.
Tần Chiêu Chiêu từng đến đây nhiều ,  quen thuộc với cách sắp xếp sách. Cô dẫn Vương Tuệ Lan  thẳng đến khu sách công cụ, nhanh chóng tìm thấy từ điển Tân Hoa đặt ở vị trí nổi bật nhất.
Cô lấy quyển từ điển xuống, chỉ  dòng chữ  bìa: "Đây chính là từ điển Tân Hoa."
Vương Tuệ Lan trợn tròn mắt khi  quyển sách dày cộp trong tay, giọng đầy kinh ngạc: "Trời ơi! Dày thế ... Không   học bao lâu mới hết?"
Tần Chiêu Chiêu bật , giải thích: "Không cần học hết . Có nhiều chữ ngay cả chị cũng  . Chỉ cần học những từ thường dùng là đủ. Đợi chị dạy em học phiên âm, em sẽ   tất cả các chữ trong ."
Nghe , Vương Tuệ Lan thở phào nhẹ nhõm. Cô  lật mở từ điển, bất giác mỉm : "Chữ  em ! Là 'sơn' trong 'núi cao'. Chữ  là 'thượng', nghĩa là 'lên xuống'."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/945.html.]
 khi  sang một chữ khác, cô  cau mày: "Còn chữ  thì em  . Nhìn khó quá... Chị Chiêu Chiêu, chữ   thế nào?"
Tần Chiêu Chiêu  theo ngón tay cô  chỉ, đáp: "Chữ   là 'thư', nghĩa là sách vở hoặc bàn học."
"Ồ, thì  chữ 'sách' trông thế  ? Nhìn  vẻ khó  quá..."
"Không khó lắm . Chữ Hán  quy tắc thứ tự nét, cứ theo đó mà  thì sẽ dễ dàng hơn."
"Thật ? Quyển từ điển   chỉ  chữ mà còn  cả phiên âm,  nó chắc chắn đủ . Em thật sự  học hết tất cả chữ trong !"
Tần Chiêu Chiêu mỉm , ánh mắt đầy sự khích lệ: "Chỉ cần em , chắc chắn sẽ học ."
Vương Tuệ Lan gật đầu, giọng đầy quyết tâm: "Em thực sự  học. Em   nhiều chữ, để  thể  sách, học thêm nhiều kiến thức. Chừng nào  văn hóa, em mới xứng đáng ở bên Lục Phi. Em   để  khác  rằng   cưới một kẻ mù chữ."
Tần Chiêu Chiêu nghiêm túc  cô : "Tình cảm mà   dành cho em là vì chính con  em, chứ   vì trình độ học vấn. Việc học   để xứng đôi với ai, mà là để em  thể hòa nhập với xã hội, tìm thấy giá trị bản  và sống  hơn. Đó mới là ý nghĩa của việc học."
Vương Tuệ Lan trầm ngâm giây lát,  đó chăm chú gật đầu: "Chị Chiêu Chiêu, chị  thật ."