Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lúc , trong đám đông cũng   lên tiếng:
"Những gì cô   giống với những gì   thấy!"
Mẹ Giang  ngờ  một hồi  lóc kể khổ mà vẫn   tin lời của Tần Chiêu Chiêu.
Bà  nghiến răng, ánh mắt lóe lên tia gian xảo, đột nhiên chỉ tay thẳng  Vương Tuệ Lan, giọng the thé:
" các    sự thật ! Cô     ruột của cháu gái  mà chỉ là  kế thôi!
Năm xưa, con gái   đám  nhà họ bức ép đến mức  nhảy sông tự tử. Bây giờ cháu gái  cũng mất tích, chắc chắn là   đàn bà ác độc  hãm hại!
Cô  đang mang thai,  con ruột   sống sung sướng nên  tay hại c.h.ế.t con bé!"
Lời  dứt, đám đông xôn xao hẳn lên.
Ban đầu, nhiều  còn tin tưởng Tần Chiêu Chiêu và Vương Tuệ Lan.  khi  thấy hai chữ " kế", thái độ lập tức  đổi.
Xưa nay, những câu chuyện  kế ngược đãi con chồng vốn  thiếu. Trong tiềm thức của họ,  kế đồng nghĩa với độc ác, lòng  nham hiểm.
"Trời ơi,  kế ?"
"Loại     mà  ! Vì đứa con trong bụng mà  tay với đứa trẻ khác, đúng là thất đức!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/987.html.]
"Nên đưa ngay đến đồn công an, để   điều tra rõ ràng!"
Lời bàn tán xôn xao, những ánh mắt nghi kỵ, phẫn nộ bắt đầu hướng về phía Vương Tuệ Lan.
" , cứ đưa đến công an!"
"Đưa đến công an !"
Nhiều  xung quanh tỏ ý đồng tình, bắt đầu xôn xao. Một   còn định giúp  Giang kéo Tần Chiêu Chiêu và Vương Tuệ Lan đến đồn công an.
Mẹ Giang thấy dư luận nghiêng về phía , trong lòng vô cùng đắc ý.  bà   thực sự  đưa chuyện  đến công an, đó  bao giờ là mục đích của bà . Cái bà  cần… là tiền.
Giả vờ tỏ  rộng lượng, bà  mềm giọng:
"Chỉ cần hai cô  cho   Thanh Thanh đang ở ,  sẽ  báo công an, cũng  để họ bắt các cô."
Trong lòng Vương Tuệ Lan ngập tràn lo lắng cho Thanh Thanh,  bực tức vì  phụ nữ  cứ bám lấy họ mà đổi trắng  đen.
Mộng Vân Thường
Cô gằn giọng: "  báo công an ngay từ đầu . Hiện tại, họ đang  lực tìm kiếm Thanh Thanh. Nếu bà là  đưa con bé ,  khuyên bà nên trả   khi công an tìm . Như , gia đình  sẽ  truy cứu trách nhiệm của bà.  nếu bà cứ cố chấp... đợi đến khi sự thật phơi bày,  nhất định sẽ   cách để kiện bà đến cùng!"
Một câu  của Vương Tuệ Lan khiến  bộ lời lẽ của  Giang trở nên vô nghĩa.
Mặt bà  tái mét, đôi mắt tràn đầy phẫn nộ,  thể run lên vì tức giận.
Lúc mới gặp, bà  cứ tưởng hai   dễ bắt nạt,  ngờ  cứng rắn như !