Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-11-22 08:39:54
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chủ nhật, Lý Hồng Vĩ kéo Âu Dương Tầm và Mai Tiểu Lôi ngoài luyện tập bóng rổ, Mai Tiểu Nhiễm vốn định , nhưng ba nam sinh đều ý thể hiện mặt cô, cứ lôi kéo, nhất quyết bắt cô đến sân bóng rổ, ép cô khán giả.

Mai Tiểu Nhiễm đành cầm cuốn sổ từ vựng tiếng Anh, sân bóng rổ học thuộc từ.

Ba nam sinh chơi bóng cả buổi sáng, Mai Tiểu Nhiễm cũng học thuộc từ cả buổi sáng.

Mãi đến gần trưa, mới cùng về nhà.

Lúc về, Lý Hồng Vĩ nhất quyết chở Mai Tiểu Nhiễm, chuyện với cô.

“Cậu út, rốt cuộc gì với cháu?”

“Tiểu Nhiễm, thời gian quan sát , Âu Dương Tầm cũng , với điều kiện ảnh hưởng đến việc học của cháu, út phản đối cháu qua với .”

Mai Tiểu Nhiễm chút ngại, “Cậu út gì thế, cháu và Âu Dương chỉ là bạn bè, bây giờ đối với chúng cháu, học tập mới là quan trọng nhất, cháu sẽ nghĩ đến chuyện khác.”

“Tiểu Nhiễm cháu ngây thơ quá, cháu nghĩ như , cháu dám đảm bảo khác cũng nghĩ như ?”

Lý Hồng Vĩ với thái độ của từng trải, chân thành với Mai Tiểu Nhiễm, “Dù cháu riêng với , nếu chơi với Âu Dương Tầm, cháu kéo theo Lôi Lôi, thật sự thì gọi cả nữa cũng , nhưng hai đứa ở riêng với .”

Mai Tiểu Nhiễm thật sự ngờ út cô mặt chu đáo như , theo ký ức kiếp của cô, út khi còn trẻ ham chơi, tình cảm dành cho nhà cũng hạn, đừng thấy chỉ lớn hơn họ vài tuổi, nhưng ít sự giao tiếp... cô thật ngờ, kiếp mới phát hiện, hóa út cô cũng là một đàn ông ấm áp đầy vẻ bụi bặm.

“Cậu út, những lời cháu đều nhớ , bây giờ chúng thể về nhà ăn cơm , cháu đói .”

“Tiểu Nhiễm cháu đói ? Bên đường bán bánh nướng, mua cho cháu một cái ăn lót nhé.”

“Thôi út, chỉ kiếm chút tiền trong kỳ nghỉ hè thôi, còn đóng học phí. Nếu cứ tiêu xài hoang phí như thế , cháu thấy trụ nổi đến cuối năm .”

“Thì cháu là cháu gái mà, thắt chặt chi tiêu của cũng thể để cháu chịu thiệt .”

cháu cũng thấy tiêu tiền bừa bãi.”

Đi ngang qua quầy bánh nướng, Mai Tiểu Nhiễm nhảy xuống xe, mua liền bốn cái bánh nướng thơm lừng, mỗi một cái.

“Tiểu Nhiễm, cháu thật là... cho út tiêu tiền, cháu tự tiêu tiền?”

“Cháu thích...”

Đến Chủ nhật tuần , Lý Hồng Vĩ dẫn Mai Tiểu Lôi và Âu Dương Tầm đến trường Mỹ thuật Công nghiệp, nghênh đón sự thách đấu của đội tuyển trường.

Đội tuyển trường cũng chỉ chọn ba cao lớn, chiều cao gần như bằng Âu Dương Tầm, đó cao khỏe.

Mai Tiểu Lôi thấy sợ, dù mỗi đều cao hơn gần một cái đầu, với hình nhỏ bé của , chơi bóng gần như lợi thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-158.html.]

Âu Dương Tầm suy nghĩ của , vỗ vai , “Lôi Lôi đừng lo, họ to con, chắc chắn nhanh bằng em, chỉ cần đối đầu trực diện với họ, em sẽ thiệt .”

Người coi thường đối thủ nhất chính là Lý Hồng Vĩ, đội tuyển trường Mỹ thuật Công nghiệp mà, cũng chỉ mới thành lập khi khai giảng... Lúc đó tham gia, là vì nghĩ trong ba năm học tập thật , thể để tâm trí việc khác... Lúc đó hầu như mỗi tuần trường đều các trận đấu bóng rổ, đội trưởng đội tuyển trường mặt là Vương Hồng Binh, kỹ năng chơi bóng của theo thấy cũng bình thường.

Kèm theo tiếng còi vang lên, trận đấu giữa nhóm ba và đội tuyển trường Mỹ thuật Công nghiệp bắt đầu.

Đội tuyển trường do Vương Hồng Binh dẫn đầu, ngay khi trận đấu bắt đầu, dựa lợi thế chiều cao, chắn kín rổ, còn cướp bóng từ tay Lý Hồng Vĩ đang chủ quan.

Lý Hồng Vĩ tức giận đến mức suýt nữa c.h.ử.i thề!

Mai Tiểu Nhiễm ở bên cạnh rõ mồn một, lớn tiếng cổ vũ cho út, “Cậu út, giỏi nhất, quả bóng tiếp theo chúng cướp !”

Lúc Mai Tiểu Lôi nhanh nhẹn lao tới, cướp quả bóng từ tay Vương Hồng Binh đang dẫn bóng về phía rổ, chuyền bóng nhanh chóng, đưa bóng trở tay Lý Hồng Vĩ; Lý Hồng Vĩ dẫn bóng chạy về phía , mà chuyền ngược , chuyền cho Âu Dương Tầm đang ở vị trí xa rổ nhất; Âu Dương Tầm nhận bóng xong, vung hai tay, một cú ném ba điểm mắt vượt qua gần nửa sân bóng, định rổ, mang về điểm đầu tiên cho nhóm ba .

Tiếng reo hò vang lên khắp sân bóng, Mai Tiểu Nhiễm cũng kích động vung tay hét lớn, “Âu Dương Tầm giỏi lắm!”

Sau khi ghi điểm đầu tiên, sự phối hợp của ba thiếu niên ngày càng ăn ý hơn, Lý Hồng Vĩ chịu trách nhiệm tấn công, Âu Dương Tầm chịu trách nhiệm phòng thủ, chuyền bóng ở giữa là Mai Tiểu Lôi. Dưới sự phối hợp tấn công, phòng thủ và chuyền bóng của ba , ghi bàn ngày càng nhiều hơn. Từ cú ném ba điểm đầu tiên, đầy hai phút ném một cú hai điểm, một cú ba điểm... Khi trận đấu ngày càng gay cấn, ghi bàn cũng ngày càng nhiều, gần như mỗi phút đều bàn thắng, tỷ giữa nhóm ba và đội tuyển trường Mỹ thuật Công nghiệp cũng ngày càng xa...

Đến khi trận đấu kết thúc, tổng điểm của nhóm ba đạt tới tám mươi hai điểm, còn đội tuyển trường Mỹ thuật Công nghiệp chỉ bốn mươi chín điểm.

“Lý Hồng Vĩ, chúng thua .”

Vương Hồng Binh tuy chút ngại ngùng, nhưng vẫn giữ lời hứa, “Từ bây giờ, xin từ chức đội trưởng đội tuyển trường chúng , hãy đội trưởng đội tuyển trường chúng .”

“Cái đó , chúng thi đấu chỉ để chứng minh bản , chứ tranh giành chức đội trưởng.”

Lời của Lý Hồng Vĩ tràn đầy sự kiêu hãnh, “ cũng hứng thú với chức đội trưởng đội tuyển trường, chức đội trưởng vẫn là thích hợp nhất.”

chơi bóng giỏi như thế, đội tuyển trường chúng thật là đáng tiếc.”

“Thế ...” Lý Hồng Vĩ giả vờ trầm tư suy nghĩ một chút, mới , “Nếu thành ý như , thì cũng thể cân nhắc đội tuyển trường... Chi bằng để nhân viên ngoại biên của đội tuyển trường, khi nào gặp trận đấu với trường khác sẽ sân, bình thường cũng đừng bắt tập luyện đúng giờ như các .”

“Thế cũng mà, kỹ thuật như thế, bình thường lúc tập luyện hướng dẫn cho , chỉ cần đồng ý gia nhập đội tuyển trường, chính là đội phó đội tuyển trường, cánh cửa lớn của đội tuyển trường sẽ mãi mãi rộng mở chào đón .”

Các nam sinh đều hò reo vui vẻ, ngay cả Lý Hồng Vĩ cũng hào hứng giới thiệu, “Đây là hai bạn của , Âu Dương Tầm, Mai Tiểu Lôi, quen với .”

“Chào các , là Vương Hồng Binh, là đội trưởng đội bóng rổ trường Mỹ thuật Công nghiệp!”

Các nam sinh nắm tay cạnh , khuôn mặt trẻ trung nở nụ ngây thơ, non nớt.

Tình bạn thời trung học là trong sáng nhất, hề chút vụ lợi nào, thuần khiết và vô tư.

Thấy ba nam sinh thêm những bạn mới, Mai Tiểu Nhiễm thật lòng cảm thấy vui mừng cho họ, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một cảm xúc xao xuyến lâu gặp. Cô cứ tưởng trải qua bao thăng trầm, nhưng ngờ khi tái sinh, cho cô trải nghiệm một nữa quãng thời gian tuổi trẻ nhiệt huyết, sôi nổi nhưng khác biệt!

Loading...