Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 178
Cập nhật lúc: 2025-11-22 15:05:55
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Minh Vân là khẩu xà tâm Phật, bà giận mắng, cuối cùng vẫn là... đợi ngân hàng tín dụng mở cửa, bà rút ba nghìn tệ đưa cho Mai Trung Hoa.
"Nếu vì ông loạn như , cũng cần rút tiền tiết kiệm , rút tiền thời hạn là mất ít tiền lãi đấy."
Đến lúc , Mai Trung Hoa chỉ còn cách xòa, rót mật tai: "Vợ ơi, em đúng là hiểu đại nghĩa, ngày xưa lấy em là vì em như những phụ nữ khác nhỏ nhen, em là xuất sắc nhất!"
"Bớt nịnh hót !"
Lý Minh Vân liếc ông một cái, hỏi: "Mấy em ở Cống Cóc, lúc hỏi ông mượn tiền gì? Có khi nào trả ?"
Mai Trung Hoa ngượng nghịu gãi đầu: "Họ lâu , chậm nhất là đến mùa thu... dài nhất là quá cuối năm."
Lý Minh Vân lạnh, mượn nhiều tiền như , chỉ vài tháng là thể trả ?
Chắc chỉ Mai Trung Hoa mới tin những lời thôi!
"Trung Hoa, với ông, tiền sẽ để rẻ cho mấy em của ông !"
Mai Trung Hoa chút phục: "Minh Vân, chúng thể tàn nhẫn như chứ? Em giúp đỡ mấy đứa em gái của em, tiếng nào. Bây giờ giúp đỡ mấy em của , em ý kiến lớn như ? Đều là chị em, một bát nước cố mà giữ cho bằng chứ?"
"Mai Trung Hoa, cho ông , tình cảm thì là tình cảm, họ hàng thì là họ hàng, chuyện thể hồ đồ như ." Lý Minh Vân hít sâu một , từng chữ từng câu : " thừa nhận, đúng là giúp đỡ các em gái , nhưng... là cứu cấp cứu nghèo, bất cứ ai mượn tiền của , đều sẽ đòi hỏi họ trả ! Còn ông thì ? Lúc ông cho mượn tiền, ông nghĩ đến chuyện để họ trả ?"
Mai Trung Hoa im lặng, thật, lúc ông cho mượn tiền, ông hề nghĩ đến chuyện đòi từ những em , một lòng nghĩ rằng bây giờ phát đạt, giúp em một tay thì giúp!
"Mai Trung Hoa, hôm nay thẳng ở đây, tiền ông cho mượn , nhất định sẽ đòi . Nếu ông tiếp tục sống với , ông đừng ngăn cản , nếu ông sống với nữa, chúng đường ai nấy , ai cản trở ai!" Lý Minh Vân suy nghĩ kỹ , nếu để Mai Trung Hoa đòi tiền , ông chắc chắn sẽ ngại ngùng mở miệng ... nếu để ông can thiệp, chừng bà thể dẫn Nhiễm Nhiễm đòi tiền.
"Minh Vân, như , em mà chạy đến đó, chẳng Mai Trung Hoa mất hết mặt mũi ! Sau còn mặt mũi nào về Cống Cóc? Còn mặt mũi nào gặp dì cả?"
" thấy lạ, nợ thì trả, là lẽ đương nhiên, đòi nợ ông mất mặt? vẫn giữ lời đó, nếu ông sống với nữa, chúng bây giờ thủ tục ly hôn, ông gì cũng quản! Còn nếu ông tiếp tục với , xin , chuyện cần quản nhất định sẽ quản, trừ khi ông coi là vợ, là nhà họ Mai!"
"Thôi , chuyện nữa, đây, còn nhanh chóng mua vật liệu!"
Mai Trung Hoa đuối lý, cãi vợ, vội vàng tìm cớ bỏ chạy.
Lý Minh Vân thì hậm hực trừng mắt bóng lưng ông , trong lòng tính toán để đòi tiền.
Gần đến mùa hè, ngày dài đêm ngắn, chiều thứ Bảy tan học, Mai Tiểu Nhiễm cùng cô chạy một chuyến đến Cống Cóc.
Cống Cóc cũng xa lắm, đạp xe về cũng đến một giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-178.html.]
"Mẹ, chúng đừng kinh động đến dì cả, đầu tiên mượn tiền của bố là chú Ba , chúng tìm chú Ba ."
Khi đến nhà Mai lão Tam, họ đang nấu bữa tối, cửa dán chữ hỷ, trong nhà cũng bất kỳ dấu hiệu nào của việc đón dâu. Bất cứ gia đình nào lấy vợ, đồ đạc chẳng sắp xếp gọn gàng ?
"Anh Ba, chị Dâu Ba, hai đang bận ?"
Lý Minh Vân là như , dù trong lòng tức giận đến , thì những lễ nghĩa cần thiết bà vẫn giữ, sẽ vì thế mà thất lễ với khác.
"Ôi, Minh Vân, giờ cô đến?"
Thím Ba Mai tương đối thật thà, vội vàng kéo hai con Lý Minh Vân nhà: "Ông Ba, Minh Vân đến , ông mau nấu chén trứng gà ."
"Anh Ba, chị Dâu Ba, hai đừng bận rộn, đến để uống ."
Lý Minh Vân nháy mắt với con gái, Mai Tiểu Nhiễm lập tức xách hai gói đường trắng nhét tay thím Ba: "Thím Ba, con và chỉ đến thăm hỏi hai thôi, ý gì khác, hai đừng căng thẳng, chúng là một nhà mà."
Mai lão Tam từ lúc thấy con Lý Minh Vân xuất hiện, chuyện gì đang xảy , nhưng ông cứ giả vờ hồ đồ, chỉ cần Lý Minh Vân nhắc đến chuyện mượn tiền, ông cũng sẽ lên tiếng.
Lý Minh Vân chắc chắn cũng suy nghĩ của ông , kẻ ngốc, ai mà khác đang nghĩ gì?
bà chỉ xuống, tủm tỉm kéo tay thím Ba hỏi: "Chuyện cưới hỏi của thằng bé hai sắp xếp thế nào ? Chuyện thằng bé kết hôn lớn như , là thím, chắc chắn thể tay ! Có cần giúp gì , chị Dâu cứ một tiếng nhé."
Lời , thím Ba Mai cũng lú lẫn: "Minh Vân cô nhầm ? Ai kết hôn cơ? Thằng Điền nhà thì năm ngoái cưới , còn mấy đứa nhỏ còn đứa học tiểu học, đứa học cấp hai, đứa nào sắp cưới chứ?"
"Ơ? Không ? Trung Hoa ... Thuyên T.ử sắp cưới vợ ?"
Thím Ba Mai xong càng thể tin : "Thuyên T.ử bằng tuổi Nhiễm Nhiễm nhà cô, năm nay đang học cấp hai, nó thể cưới vợ ... Cô ai ?"
Mai Tiểu Nhiễm chú ý thấy, mặt chú Ba bắt đầu tự nhiên, còn cố ý ho lớn để ngăn vợ tiếp.
"Chị Dâu Ba, nếu con cái nhà chị ai kết hôn, Ba chạy mượn tiền của Trung Hoa, là con cái sắp cưới vợ, tiền sính lễ... Trung Hoa mềm lòng, liền cho mượn năm trăm tệ. đây mới nghĩ, chắc chắn nhà hai sắp hỷ sự, nên qua hỏi thăm ngày tháng, thím chắc chắn chút quà mừng chứ?"
Thím Ba Mai lúc mới chuyện gì đang xảy , cái ông Mai lão Tam , bình thường lêu lổng, suốt ngày gì, ở nhà kiếm một xu nào... Đây là lừa Mai Trung Hoa mượn tiền để tự tiêu xài !
"Cái ông Mai lão Tam , ông dám mượn nhiều tiền như từ Trung Hoa? hỏi ông, tiền đó ? Ông tiêu hết ? là vợ ông mà một xu cũng thấy."
Mai Tiểu Nhiễm sợ hai vợ chồng họ diễn kịch, dù thì, thím Ba và chú Ba là vợ chồng, nếu họ thật sự diễn màn kịch mặt cô, cô chắc nhận ... Tuy nhiên, từ những câu hỏi của cô , đại khái cũng thể thấy, lẽ thím Ba thật sự chuyện. mà, đến đây , đương nhiên cũng cần thiết đẩy thuyền thêm một chút.
"Thím Ba, thím đừng nóng giận! Chúng đều là một nhà, cho dù chú Ba nhu cầu hỏi bố con mượn tiền nữa... Những chuyện con thật sự lo, nhưng con chỉ sợ chú Ba lừa gạt, lừa mất tiền, đó là năm trăm tệ đấy, là tiền nhỏ!"