Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-11-22 17:04:46
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , buổi trưa, Lý Minh Vân tìm Lý Minh Diệp.

Kể từ khi Lý Minh Diệp mang thai, Trình Bân cho cô ăn ở căng tin công ty nữa, mỗi buổi trưa đều chạy đến nhà máy đón cô về nhà, đặc biệt nấu sẵn cơm canh đợi cô về ăn.

Lúc Lý Minh Vân đến, Lý Minh Diệp đang uống canh gà, thấy chị cả đến, liền bảo Trình Bân múc thêm một bát, “Chị cả đến , múc cho chị cả một bát canh.”

Mẹ chồng thấy, hậm hực từ trong phòng bước , miệng còn lẩm bẩm, “Buổi trưa chạy đến nhà , thiếu bát canh đó để uống!”

Lý Minh Vân cứng họng ngay lập tức.

Kể từ khi Diệp T.ử mang thai, bà thường xuyên mua gà nhờ mang đến cho Diệp T.ử bồi bổ, vẻ mặt của bà chồng, cứ như thể bà chuyên chạy đến để uống canh gà , như thể từng ăn ?

“Chị cả đừng để ý đến bà , canh gà là Tiểu Bân hầm cho em, ngày nào cũng bắt em ăn một , chồng em ăn nên tức tối thôi, dù bây giờ em lười để ý đến bà , cứ tự lo cho , dưỡng t.h.a.i .”

Lý Minh Vân nghĩ cũng , “ , em dưỡng t.h.a.i thật , đến lúc đó sinh một bé trắng trẻo, mập mạp.”

Lý Minh Diệp nhịn , sờ bụng bầu của , “Ai là trai gái chứ? từ khi mang thai, khẩu vị của em thật sự , chị xem em béo đến mức nào ?”

Kể từ khi mang thai, Lý Minh Diệp ăn ngon ngủ yên, quả thực tăng cân ít, mặt cũng tròn trịa hơn, còn đen như nữa, mà ánh lên vẻ trắng hồng... Mặc dù vẫn đen, nhưng là cái đen khỏe mạnh và hồng hào.

“Thôi , từ khi em mang thai, Tiểu Bân đối xử với em thật sự , nuôi em thành thế nào ? Chị đoán t.h.a.i trong bụng em chắc chắn là con trai, vẫn đang m.a.n.g t.h.a.i mà công việc của Tiểu Bân định , đúng là điềm lành.”

“Mọi đều như , đứa bé vượng chúng em.”

Đang chuyện, Trình Bân bưng canh gà phòng, “Chị cả, hôm nay chị nếm thử tài nấu nướng của em , nhà em họ Trình gì khác, chứ tài nấu ăn là gia truyền đó.”

Lý Minh Vân cũng khách sáo, nếm thử một ngụm, bát canh gà quả thực thơm đậm đà, cho loại gia vị gì, uống cảm giác thanh đạm, sảng khoái.

“Tài nấu nướng của Tiểu Bân thật sự tồi.”

Lý Minh Vân uống xong canh, chuyển sang việc chính với Lý Minh Diệp, “Chị năm nay bán áo da của nhà máy em, em thể chuyện với giám đốc ? Hỏi thăm xem ông thích gì?”

“Chị cả, em khuyên chị thôi ? Nhà máy của em gần đây bận, đơn đặt hàng từ thương nhân nước ngoài còn xuể, nhà máy thể bỏ mặc ngoại tệ mà nhường cho các chị bán .”

Lý Minh Diệp đương nhiên rõ tình hình cụ thể của nhà máy, liền tuột hết, “Giám đốc nhà máy em là khó chuyện, em đoán là hy vọng .”

“Anh Mai nhà em cảm thấy áo da sang trọng, năm nay bán loại áo da , hai hôm cùng Thành đến nhà máy da của em , kết quả giám đốc nhà máy em còn chịu gặp .”

“Với tính khí của giám đốc nhà máy em, chắc chắn sẽ thèm để ý đến .”

Lý Minh Diệp xong liền cảm thấy chuyện hy vọng, Mai nhà cô dự tính thì đấy, nhưng giám đốc nhà máy họ dễ chuyện như .

“Hay là, em nghĩ cách mời giám đốc nhà máy em ngoài, chị chuyện t.ử tế với ông xem?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-217.html.]

Lý Minh Diệp mở to mắt, kinh ngạc chị cả, “Ý chị là bảo em mời giám đốc ngoài?”

“Sao ? Giúp chị mời một chút thì ? Chị tin em việc ở nhà máy t.h.ả.m hại đến mức, một câu với giám đốc ?”

“Cũng , em chỉ cảm thấy, chị dù gặp giám đốc cũng vô ích, giám đốc nhà máy em cố chấp, dễ thuyết phục .”

“Vậy thì thử xem.”

Lý Minh Vân suy nghĩ một lát hỏi, “Kể cho chị tình hình gia đình giám đốc nhà máy em , tìm hiểu thêm thì hại gì.”

“Giám đốc nhà máy em phục viên từ quân đội về mới bố trí nhà máy da, ông cũng cấp huyện ủy coi trọng, hậu thuẫn gì, ở nhà chỉ một già, bốn đứa con lớn nhỏ, gánh nặng khá nặng. nếu về con ông , thì ông cương trực, em thật, chị tìm thư ký còn hơn tìm giám đốc nhà máy em, thư ký đó cố chấp như giám đốc!”

“Vậy chứng tỏ thư ký xảo quyệt, càng khó nắm bắt hơn, chị sợ thư ký tham lam quá.”

Lý Minh Vân nghĩ rằng từng là bộ đội, nguyên tắc chắc chắn mạnh, nhưng loại thường trung thành với công việc nhà nước, chỉ cần tổn hại đến lợi ích chung, phần lớn cũng thể thương lượng .

Lý Minh Diệp thật sự cầu nối để Lý Minh Vân gặp giám đốc nhà máy của họ.

“Chào Giám đốc Cơ.”

Lý Minh Vân uốn tóc xoăn thời thượng nhất, ăn mặc cũng chỉnh tề, giữa hai lông mày toát lên vẻ tự tin, điềm tĩnh, chỉ riêng tư thế ai dám coi thường.

“Cô là…”

Giám đốc Cơ ngạc nhiên, hình như ông từng gặp phụ nữ , nhưng mà, bề ngoài thì vẻ quen.

“Giám đốc Cơ, đây là chị cả của em, Lý Minh Vân!”

Lý Minh Diệp hì hì, bước lên giới thiệu, “Chị cả em là bà chủ của cửa hàng tư nhân đầu tiên trong huyện đó.”

Lúc Giám đốc Cơ mới hiểu , ông bình thản hỏi một câu, “Hôm đó ông chủ Mai Trung Hoa của cửa hàng Trung Hoa đến tìm , ông là chồng cô ?”

“Giám đốc Cơ trí nhớ thật , Mai Trung Hoa chính là chồng .”

“Nếu , ý định của cô , cô cần gì nữa, sẽ hợp tác với những kinh doanh cá thể như các cô. Nhà máy da của chúng bây giờ mấy dây chuyền đều hoạt động hết công suất, dốc lực cung cấp hàng cho thương nhân nước ngoài, kiếm ngoại tệ, tại hợp tác với những kinh doanh cá thể như các cô? Chỉ dựa lượng bán ít ỏi của các cô, nhà máy da của chúng cũng thèm để mắt.”

“Giám đốc Cơ, chúng chỉ cảm thấy kiểu dáng áo da của nhà máy ấm áp , nên mới lấy hàng từ nhà máy da để bán. Ông cũng lượng bán của chúng ít ỏi, ông thèm để mắt, nhưng cho rằng, lớn nhỏ đều là kinh doanh, kinh doanh lớn cách của kinh doanh lớn, buôn bán nhỏ cũng cách của buôn bán nhỏ.”

Giám đốc Cơ nhẫn nại , “Cô cũng thèm để mắt đến những kinh doanh cá thể như các cô? Vậy mà cô vẫn đến tìm ?”

“Thèm thèm, bây giờ chính sách nhà nước cho phép , cho phép một bộ phận giàu lên , dẫn dắt những khác.”

Lý Minh Vân thẳng ông, những lời mà con gái dạy bà tối qua, “Chúng chỉ vì việc kinh doanh nhỏ của , mà còn vì sống động nền kinh tế của huyện nhà, nên mới quyết định lấy hàng từ nhà máy da của . Nói một câu khó , phần lớn quần áo trong cửa hàng đều nhập từ Vũ Hán, chỉ cần tiền, ở cũng việc. vốn nghĩ Giám đốc Cơ ông xuất từ bộ đội, đặt lợi ích của quần chúng lên hết, bây giờ xem , ông tư tâm, chỉ ngoại tệ mới kéo sự phát triển kinh tế, còn Nhân Dân Tệ thì là tiền ?”

Loading...