Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 401
Cập nhật lúc: 2025-11-24 09:16:10
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trò chuyện với Âu Dương Tầm một lát, chớp mắt đến buổi trưa.
Âu Dương Tầm ngoài mua gì đó cho Mai Tiểu Nhiễm ăn. Mai Tiểu Nhiễm mới dậy lâu, cũng thấy đói, nghĩ một lát gọi món bún lạnh.
Mùa hè ăn những món như bún lạnh mới khai vị, trời mà nóng lên thật thì cũng chẳng còn chút cảm giác thèm ăn nào.
Âu Dương Tầm mua bún lạnh, lúc về còn ôm theo một quả dưa hấu quá lớn, xem là định ở ăn trưa cùng cô.
Mai Tiểu Nhiễm đường nét khuôn mặt tuấn tú của càng thêm rõ ràng, cử chỉ hành động vẫn còn nét thiếu niên, khỏi nhớ đến mùa hè năm cô tái sinh.
Lúc đó, Âu Dương Tầm đưa tay kéo cô, vẻ ngoài tuấn tú rạng rỡ, khiến như tắm trong gió xuân, thoáng cái mấy năm trôi qua.
Âu Dương Tầm đưa bún lạnh cho cô, bổ dưa hấu đôi, lấy thìa nhỏ múc một miếng ruột dưa, kiên quyết đút miệng Mai Tiểu Nhiễm.
Mai Tiểu Nhiễm dở dở , “Em tự tay, em tự .”
“Em còn so đo với chuyện ?”
Trong mắt Âu Dương Tầm ánh , lấp lánh rực rỡ, chứa đựng tình cảm thuần khiết nhất.
Mai Tiểu Nhiễm dám ngẩng đầu đôi mắt , luôn cảm thấy đôi mắt đó giống như một hồ nước, luôn khiến tự chủ mà đắm chìm trong đó.
Vừa ăn bún lạnh, Mai Tiểu Nhiễm như tự với , “Âu Dương Tầm, xem nhỡ em thi đỗ đại học thì ?”
“Anh tin em thi đỗ. Nếu năm nay thật sự đỗ, thì ôn thi một năm, sang năm thi tiếp.”
“ nếu sang năm cũng đỗ thì ? Khi đó nghiệp .”
Mai Tiểu Nhiễm đến đây chút chán nản, đề thi toán cao khảo năm nay khó như , cô đủ tự tin.
“Em còn đang khuyên Lôi Lôi cơ mà? Sao đến lượt em yếu đuối như ? Anh tin em chắc chắn sẽ đỗ.”
“Chính em còn tin nữa.”
Âu Dương Tầm ngẩng cằm, khẽ , “Anh tin em, là tin chính , tin mắt của .”
Mai Tiểu Nhiễm cũng nhịn nở nụ tươi tắn.
Có một như bảo vệ bên cạnh , cùng qua những năm tháng tuổi trẻ tươi , thật !
Buổi trưa, khu thương mại hầu như khách hàng, trời vẫn nóng c.h.ế.t .
Mai Tiểu Nhiễm đành vặn nhỏ tiếng máy ghi âm, ảnh hưởng đến nghỉ ngơi.
Nói thật, môi trường ở khu thương mại chỉ hơn các cửa hàng bên ngoài một chút, mặc dù bên quạt trần nọ, cũng thông gió, nhưng chung quy vẫn là nóng.
Âu Dương Tầm kể cho Mai Tiểu Nhiễm những chuyện thú vị xảy khi còn học.
Đời sống đại học thời đó hề kém cạnh so với đời , cũng đặc sắc.
Âu Dương Tầm đội bóng của trường từng tuyển chơi bóng rổ, nhưng , ngược tham gia các câu lạc bộ sở thích khác. Những ngày kỳ nghỉ dài về nhà, cuối tuần cùng các bạn tham gia hoạt động, cuộc sống vô cùng phong phú.
Mai Tiểu Nhiễm nghĩ một lát, nhịn hỏi, “Vậy ở đại học, cô gái nào theo đuổi ?”
Âu Dương Tầm sững sờ một chút, nghĩ vấn đề Mai Tiểu Nhiễm lẽ hỏi từ lâu , nhưng cô cứ mãi hỏi, cũng ngại , nên gật đầu.
“Em ngay mà, xuất sắc như , chắc chắn nhiều cô gái nhỏ thích . Anh thử hẹn hò với họ ?”
Âu Dương Tầm lườm cô một cái, “Anh hẹn hò với họ , em đây? Em bắt cá hai tay đến ?”
Mai Tiểu Nhiễm bật , “Em ý đó, em chỉ hỏi , thể chống cám dỗ?”
“Thật đôi khi cũng chống , cho nên mới em mau chóng thi đỗ đại học để cùng bạn đồng hành chứ.”
Âu Dương Tầm ranh mãnh, “Em cũng , là một sức hút, ưu tú như , em giữ chặt đấy.”
“Vậy giữ thì ?”
“Thì sẽ bay mất thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-401.html.]
Âu Dương Tầm c.ắ.n một miếng dưa hấu, bất lực chiếc quạt trần tít trần nhà, “Bay em ?”
“Chỉ cần nắm chặt sợi dây trong tay là .”
Mai Tiểu Nhiễm nghiêng đầu chút tinh nghịch, “Cho dù là một con diều, em cũng sẽ là sợi dây thể giữ chặt , bất kể bay xa đến , em cũng nắm chắc trong tay.”
“Vậy , em nhớ kỹ lời em hôm nay, đừng đến lúc đó nhè.”
Hai , đến hai ba giờ chiều, đa các chủ cửa hàng trong khu thương mại đều gục quầy ngủ gật.
Mai Tiểu Nhiễm sáng dậy muộn, lúc cũng buồn ngủ, nhưng sang Âu Dương Tầm, buồn ngủ đến mức mở mắt nổi.
“Hay là về nhà ngủ trưa , đây khó chịu quá?”
“Không, ở với em.”
Thái độ của Âu Dương Tầm kiên định.
“Vậy gục xuống quầy ngủ một lát .”
“Không.”
Âu Dương Tầm dụi đôi mắt đỏ như mắt thỏ, thái độ vẫn kiên định.
Lúc một khách hàng tránh nóng đến lật tìm băng cát-xét, Mai Tiểu Nhiễm liền sai chào khách, đợi khách , cơn buồn ngủ của Âu Dương Tầm cũng tan biến.
Mặt trời dần nghiêng về phía Tây, mặc dù buổi chiều vẫn oi bức, nhưng còn khó chịu như lúc chính ngọ, đường cũng đông hơn.
Đường Tân Hoa điểm , hai bên đường đều trồng cây, những cây cổ thụ che bảy tám phần ánh nắng chói chang, lúc cũng gió mát thổi lên, so với những con đường khác thì mát mẻ hơn nhiều.
Một lát , Mai Tiểu Nhiễm thấy bóng dáng Hứa Thiệu trong đám đông.
Ngay đó cô thấy Lý Minh Lệ phía Hứa Thiệu.
“Là dì nhỏ và Hứa Thiệu kìa.”
Mai Tiểu Nhiễm tỏ vẻ phấn khích, cuối cùng cũng thấy hai họ ngoài dạo phố, chuyện hiếm quá.
Hứa Thiệu và Lý Minh Lệ tới, thấy trông tiệm chỉ Mai Tiểu Nhiễm và Âu Dương Tầm, khỏi hỏi, “Lý Hồng Vĩ ? Sao ở tiệm?”
“Cậu nhỏ em lấy hàng , em giúp trông tiệm.”
Mai Tiểu Nhiễm ranh mãnh, “Dì nhỏ, dì và Hứa ngoài là dạo phố mua đồ ?”
“Hứa Thiệu mua hai cuộn băng cát-xét, dì dẫn đến đây.”
Lý Minh Lệ chỉ những cuộn băng cát-xét bày quầy, bảo Hứa Thiệu chọn cái thích, “Anh xem cần cái nào?”
“ xem thử .”
Hứa Thiệu cúi , chăm chú những cuộn băng cát-xét.
Mai Tiểu Nhiễm nhân cơ hội hỏi dì nhỏ cô, “Là để nhạc ?”
“Không , Hứa Thiệu khoác lác với dì là chỉ cần băng cát-xét, vài là thể đàn bài hát đó, dì đang chứng kiến đây.”
Lời của Lý Minh Lệ khiến bật , trong khí phảng phất vị chua chát của tình yêu.
“Em tin Hứa, tuy em từng thấy chơi đàn ghi-, nhưng em nghĩ đàn cũng tệ .”
Hứa Thiệu ngẩng đầu , “Cũng như em nghĩ , trình độ của cũng bình thường.”
“Dì nhỏ, thật trời nóng như , chúng rảnh rỗi thể đến bờ hồ chứa nước chơi.”
“Hồ chứa nước nguy hiểm lắm, !”
“Em là bờ hồ chứa nước, hôm qua bọn em còn đến bờ hồ chơi, ở đó mát mẻ lắm.”
Hứa Thiệu liền , nếu thật sự đến bờ hồ chơi, thể mang cây ghi- Hồng Miên của theo, đàn cho .
Lý Minh Lệ đành , “Đợi dì nghỉ , nghỉ chúng cùng .”