Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 437

Cập nhật lúc: 2025-11-24 10:13:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mai Tiểu Nhiễm ngạc nhiên: “Không bạn quen Âu Dương Tầm ? Anh là cán bộ Hội sinh viên, nhiều quen mà.”

“Ý là quen , là , chứ .”

Kỷ Hồng tươi: “Ý là, bạn chính thức giới thiệu với , hẹn hò với .”

Mai Tiểu Nhiễm xong thì , tiếp tục cầm len lên đan khăn quàng cổ: “Nếu bạn hẹn hò với , thì chắc chắn là .”

Kỷ Hồng ngạc nhiên hỏi: “Tại ?”

“Muộn , đối tượng .”

Kỷ Hồng phục: “Ai ? hỏi thăm , đều Âu Dương Tầm bạn gái mà.”

“Đó là bạn , thì rõ hơn ai hết.”

“Đối tượng của là ai?”

Kỷ Hồng thấy Mai Tiểu Nhiễm bắt đầu đan khăn quàng cổ, liền nhịn hỏi: “Bạn đối tượng của là ai ?”

Mai Tiểu Nhiễm khẽ : “Nếu , bạn tin ?”

“Là bạn? Đánh c.h.ế.t cũng tin.”

Kỷ Hồng khoa trương, vui vẻ đến mức ôm bụng lăn lộn.

Cái cô Mai Tiểu Nhiễm đúng là cách tự tô điểm cho , dám là bạn gái của Âu Dương Tầm, cô sợ trời long đất lở ?

Mai Tiểu Nhiễm gì nữa.

Kỷ Hồng : “Vừa nãy về ký túc xá thì gặp Âu Dương Tầm, tìm bạn việc.”

Mai Tiểu Nhiễm liếc cô một cái: “Sao bạn sớm?”

Cô vội vàng đặt kim và len xuống, hấp tấp chạy xuống lầu.

Âu Dương Tầm đang đợi ngoài cửa ký túc xá nữ. Thấy Mai Tiểu Nhiễm giờ mới xuống lầu, cứ tưởng chuyện gì, liền hỏi thẳng: “Nhiễm Nhiễm, mấy ngày nay em bận gì thế? Mấy hôm thấy em đến thư viện.”

“Hai hôm nay em chút việc riêng bận, nên đến thư viện. Em cũng quên với một tiếng.”

Âu Dương Tầm chăm chú cô: “Nhiễm Nhiễm, em gặp chuyện gì ? Nếu gì thì em đừng giấu nhé.”

“Thật sự gì, chỉ là lười biếng một chút thôi mà.”

Mai Tiểu Nhiễm khúc khích, thầm nghĩ: Nếu cô đưa chiếc khăn quàng cổ đan xong cho , chắc cũng sẽ vui!

“Vậy thì , em thế yên tâm . Hay lát nữa chúng căng tin ăn cơm nhé.”

Mai Tiểu Nhiễm cân nhắc một chút, vẫn từ chối: “Trời lạnh , em lười chạy căng tin. Lát nữa em nhờ các bạn cùng phòng lấy cơm giúp em.”

“Nhiễm Nhiễm, em thế . Anh nhớ đây em học hành chăm chỉ lắm mà, giờ trở nên lười biếng như ?”

“Thỉnh thoảng lười biếng một chút cũng . Thôi, nhé, em về ký túc xá đây.”

Mai Tiểu Nhiễm xong, liền chạy về ký túc xá.

Âu Dương Tầm càng nghĩ càng thấy đúng. Đến gần bữa tối, đến...

Mấy ngày nay Mai Tiểu Nhiễm học đan khăn quàng cổ, đan hơn nửa . Cô vốn định tranh thủ chiều nay thành nốt, nhưng Âu Dương Tầm đến tìm cô, đành đặt khăn quàng cổ sang một bên chạy .

“Âu Dương Tầm, đến nữa ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-437.html.]

Âu Dương Tầm kéo cô, đưa cô từ cửa ký túc xá nữ đến một góc yên tĩnh bên bồn hoa, mới buông tay.

Mai Tiểu Nhiễm ngơ ngác: “Anh Âu Dương, rốt cuộc tìm em chuyện gì?”

Âu Dương Tầm quanh trái , kéo áo khoác , lén lút lấy một chiếc túi ni lông màu đen từ trong lòng, đưa cho cô: “Cái mua cho em.”

Mai Tiểu Nhiễm còn tưởng là thứ gì , nhận lấy bắt đầu bóc túi: “Anh mua thứ gì cho em thế?”

Bóc túi xem, hóa là một gói băng vệ sinh.

Ngay lập tức, mặt cô đỏ bừng, năng cũng lưu loát: “Âu Dương Tầm, gì thế ?”

“Mấy ngày nay em cứ ở mãi trong ký túc xá, ngay cả thư viện cũng . Vừa nãy với vài câu vội vã chạy về ký túc xá, đoán là em chuyện ... Có em thoải mái vì đến ngày nên ngoài ? Cũng tại , đây nghĩ chứ!”

Mai Tiểu Nhiễm cảm động hổ, giải thích: “Không , hiểu lầm , nhưng em cảm ơn lòng của .”

khác quan tâm, còn là sự quan tâm chu đáo đến , là một điều hạnh phúc!

“Thật sự ?”

Âu Dương Tầm vốn chỉ thấy ngại, nhưng ngờ là một sự hiểu lầm lớn. Lập tức khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, còn ngại hơn cả Mai Tiểu Nhiễm.

“Aya, thật sự . em vui vì nghĩ cho em chu đáo như .”

Âu Dương Tầm im lặng một lát : “Vậy em mau về , đừng để lỡ bữa cơm.”

“Em đây.”

Mai Tiểu Nhiễm ôm gói b.ăn.g v.ệ si.nh chạy nhanh. Ai thể ngờ Âu Dương Tầm mua b.ăn.g v.ệ si.nh cho cô chứ?

Điều thật sự quá chu đáo, quá ân cần và đáng tin cậy!

mà ngại quá.

Cô đang ôm gói b.ăn.g v.ệ si.nh về, thì thấy Lý Quyên và mấy khác tới: “Nhiễm Nhiễm, bạn căng tin ăn cơm ?”

Kỷ Hồng càng tinh mắt thấy Mai Tiểu Nhiễm mới chia tay Âu Dương Tầm, liền chạy đến mặt cô hỏi: “Ê, Mai Tiểu Nhiễm, Âu Dương Tầm đến tìm bạn ? Anh cho bạn cái gì mà bạn ôm chặt thế? Bạn buông tay cho xem nào.”

Mai Tiểu Nhiễm thề c.h.ế.t cũng để khác thấy thứ cô đang ôm là băng vệ sinh, liền vội vàng lảng sang chuyện khác: “Các bạn lấy cơm , lấy giúp một phần về nhé, cảm ơn các bạn.”

“Bạn cho xem bạn đang ôm cái gì mà!”

Kỷ Hồng thật là đáng ghét, thấy Mai Tiểu Nhiễm cho xem, liền đưa tay giật lấy.

Mai Tiểu Nhiễm cũng ngờ cô tay giật, sơ ý một chút liền giật mất. Cô sốt ruột đến nỗi giọng cũng đổi: “Kỷ Hồng, mau đưa cho !”

Kỷ Hồng giật , mở xem một cái, sắc mặt cũng đổi. Cô vứt chiếc túi ni lông đen xuống đất như thể chạm thứ gì bẩn thỉu: “Cái ghê tởm quá!”

Mai Tiểu Nhiễm câu liền nổi cơn tam bành, xông đến nhặt chiếc túi lên, mặt tối sầm hỏi: “Thứ ghê tởm bạn? bảo bạn lấy ? Ai cho bạn giành lấy từ tay ?”

Kỷ Hồng giận bực: “Cái là Âu Dương Tầm cho bạn đúng ? Hai thật sự quen ? Đã phát triển đến mức ?”

Lý Quyên và mấy khác thấy trong túi ni lông gì, Kỷ Hồng , đều chút ngớ : “Âu Dương Tầm cho Nhiễm Nhiễm cái gì thế?”

“Chính là cái đó...”

Kỷ Hồng dậm chân : “Chính là cái mà chúng dùng hàng tháng đó.”

“Trời ơi!”

Lý Quyên cũng trở nên ngại ngùng. Nếu là thứ , cô nên hỏi thêm một câu.

Mai Tiểu Nhiễm tức giận trừng mắt Kỷ Hồng: “Bạn thấy thì thôi , gì?”

Loading...