Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 688

Cập nhật lúc: 2025-11-25 09:26:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm Tết Dương lịch là cuối tuần, Mai Tiểu Nhiễm và Lý Mỹ Phượng vui vẻ mang lạp xưởng chia đến tìm Lý Hồng Vĩ.

Lý Hồng Vĩ thấy hai cô gái cầm lạp xưởng thì sững sờ: "Ôi, lạp xưởng, ai mua đấy?"

Mặc dù lạp xưởng trong thời đại đó thuộc loại đồ ăn vặt cao cấp, bình thường dám ăn, nhưng Lý Hồng Vĩ ăn , bây giờ là ông chủ nhỏ kinh doanh cá thể, lúc công việc thuận lợi, doanh một ngày thể bằng nửa năm lương của công nhân bình thường. Vì , thấy lạp xưởng cũng thèm, chỉ là ngạc nhiên.

"Cậu nhỏ, đều là công lao của đấy!"

Lời của Mai Tiểu Nhiễm khiến Lý Hồng Vĩ ngơ ngác, là ?

"Lý Hồng Vĩ, tớ cho , mấy hôm trong buổi hội Tết Dương lịch, tiết mục của nhóm thực tập sinh bọn tớ giải nhất, nhà máy thưởng cho bọn tớ một thùng lạp xưởng."

Lý Mỹ Phượng đến đây cũng vui, lạp xưởng ngon bao, bình thường cô cũng nỡ mua. Mặc dù Lý Hồng Vĩ đôi khi cũng mua cho cô ăn, nhưng cô cũng dám ăn nhiều một , nhiều nhất cũng chỉ nếm thử hai cây là cùng. hôm đó cả nhóm thực tập sinh họ thưởng cả một thùng lạp xưởng lớn, tròn một trăm gói! Cuối cùng theo đề nghị của Mai Tiểu Nhiễm, họ gửi tặng hai mươi gói cho phân xưởng hai, tám mươi gói còn thì chia đều, mỗi mười gói, kết quả cô thực sự dằn lòng ăn hết một gói, cái vị ngon tuyệt vời tả xiết.

"Thế thì các cháu cũng cần mang đến cho , thiếu đồ ăn, ăn tự mua, các cháu cứ giữ mà ăn ."

"Bọn cháu chỉ mang qua bốn gói, hai gói cho , hai gói cho bà cô, coi như là chút lòng thành của bọn cháu."

"Sắp thành một nhà , còn khách sáo chuyện ?"

Thấy Lý Mỹ Phượng ngây thơ đáng yêu như , Lý Hồng Vĩ liền : "Tiểu Phượng, là cháu lấy sớm , đảm bảo sẽ cho cháu ăn lạp xưởng mỗi ngày."

Lý Mỹ Phượng liền đỏ mặt, Lý Hồng Vĩ mặt Mai Tiểu Nhiễm cũng thật là giữ ý tứ.

"Cậu nhỏ, và Tiểu Phượng cứ trò chuyện , con qua xem cửa hàng nữ trang bên ."

Mai Tiểu Nhiễm hiện tại chú tâm cửa hàng nữ trang , dù đây là cửa hàng cô mở bằng tiền vay ngân hàng, cô cũng nhanh chóng ăn phát đạt, lấy tiền kiếm trả nợ ngân hàng.

Đi đến cửa hàng, cô thấy bên trong nhiều , khi Mai Tiểu Nhiễm bước , vặn thấy Trương Ái Hoa đang chọn quần áo.

Trương Ái Hoa chỉ cửa hàng là do Lý Hồng Vĩ mở, hề Mai Tiểu Nhiễm cũng phần tham gia, thấy cô đến, liền nhịn : "Có nhỏ đúng là khác, còn thể thường xuyên đến ăn ké."

Mai Tiểu Nhiễm để ý đến cô , thẳng đến mặt bà cô Lý, đưa hai gói lạp xưởng cho bà: "Bà cô, đây là lạp xưởng cháu chia khi tiết mục của chúng cháu đoạt giải dịp Tết Dương lịch, hôm nay mang hai gói đến biếu bà."

"Ôi, giỏi giang quá, còn giành giải nhất cơ ."

Bà cô Lý cũng thích ăn lạp xưởng, lớn tuổi răng yếu, lạp xưởng vị thơm ngon của thịt cứng, thỉnh thoảng bà cũng tự mua một gói cho .

"Cũng còn cách nào khác, tại tụi cháu nhảy giỏi quá mà."

Mai Tiểu Nhiễm đang chuyện vui vẻ với bà cô Lý, Trương Ái Hoa thấy từng chữ, trong lòng tức tối vô cùng.

mặc chiếc áo khoác mới chạy tới, "Mai Tiểu Nhiễm cô khoe khoang cái gì? Chẳng qua là nhảy múa giải nhất thôi, cứ như là ai từng đoạt giải bao giờ ?"

Đây dù cũng là cửa hàng của , Mai Tiểu Nhiễm lên tiếng, cô cũng cãi với Trương Ái Hoa.

bà cô Lý chịu : "Con bé chuyện khó ? Mẹ con tao chuyện với thì liên quan gì đến mày?"

"Bác gái, cháu và Mai Tiểu Nhiễm là đồng nghiệp, cháu phục việc cô đoạt giải nhất nhảy múa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-688.html.]

"Không phục thì mày đến nhà máy mà so tài, chạy đến cửa hàng nhà tao ầm lên gì?"

Bà cô Lý là bênh vực nhà, bây giờ bà coi Mai Tiểu Nhiễm như cháu gái , thấy lời , bà liền nổi giận .

"Bác gái, cháu ầm lên ở cửa hàng nhà bác, cháu chỉ cãi với Mai Tiểu Nhiễm."

Bà cô Lý nghiêm mặt: "Vậy thì mày ngoài ."

"Tại ? Bác gái thể lý lẽ chứ? Cháu là khách hàng mà."

Bà cô Lý liếc mắt: "Kể cả mày là khách hàng thì , đây là địa bàn của Mai Tiểu Nhiễm."

"Cháu đây là cửa hàng do nhỏ của Mai Tiểu Nhiễm mở, nhưng liên quan gì đến Mai Tiểu Nhiễm chứ?"

Bà cô Lý lạnh một tiếng: "Cửa hàng tuy là nhỏ cô mở, nhưng căn nhà là của Mai Tiểu Nhiễm, mày chạy đến nhà cãi , mày còn lý lẽ ?"

"Đây là nhà Mai Tiểu Nhiễm ?"

Trương Ái Hoa sững sờ, cô mơ cũng thể ngờ , chỉ là một thực tập sinh, một cửa hàng lớn như ở tỉnh thành, rốt cuộc gia đình Mai Tiểu Nhiễm lai lịch sâu xa đến mức nào?

"Mày tin?"

Bà cô Lý liếc mắt: "Dù mày tin tin, đây là sự thật."

Trương Ái Hoa , cũng dám tiếp tục bám lấy Mai Tiểu Nhiễm cãi nữa, cởi chiếc áo khoác mới thử , đầu bước ngoảnh .

Thấy Mai Tiểu Nhiễm nhặt quần áo, bà cô Lý vẫn còn bực bội : "Đây là đồng nghiệp ở đơn vị thực tập của cháu ? Phẩm chất kém quá ?"

Mai Tiểu Nhiễm chỉ , quá để tâm.

"Nhiễm Nhiễm, bà cô cháu, gặp đồng nghiệp vô lý như , cháu cần khách sáo với cô , cũng cần !"

"Cháu bà cô."

Mai Tiểu Nhiễm ở cửa hàng thêm một lúc, thì thấy Âu Dương Tầm đến.

Khoảng thời gian ngân hàng cũng khá bận rộn, ngân hàng giống các đơn vị khác thể nghỉ lễ, họ nghỉ, tình huống nhất là luân phiên nghỉ. Nhân viên mới như Âu Dương Tầm chắc chắn phân công việc tăng ca, thời gian bận đến mức thời gian gặp Mai Tiểu Nhiễm.

Mai Tiểu Nhiễm cũng khá bận, hai coi như là bận rộn cùng , tính sơ sơ, tháng họ chỉ gặp hai , thậm chí còn cơ hội ăn một bữa cơm.

Thấy Âu Dương Tầm đến, Mai Tiểu Nhiễm vui vẻ kéo , định rủ ngoài dạo, nhưng ngờ Âu Dương Tầm ở nhà đến, chỉ thể Mai Tiểu Nhiễm một cái .

"Em còn nghĩ thể ở ăn cơm trưa với em chứ!"

"Hôm nay , bận quá, hôm khác đợi rảnh sẽ đến nhà máy tìm em."

Âu Dương Tầm trong lòng thực cũng rời , nhưng cách nào, cuối năm , công việc vốn bận, mới cũng thường xuyên tăng ca.

"Vậy thì thôi ."

Mai Tiểu Nhiễm rõ ràng chút tiếc nuối, cô là kiểu cô gái bám dính, nhưng thời gian cơ hội ở bên Âu Dương Tầm quá ít, trong lòng cô vẫn nhớ nhung!

Loading...