Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 752
Cập nhật lúc: 2025-11-25 10:34:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Yên tâm , con gái sẽ những chuyện thiếu suy nghĩ như !”
Mấy ngày Mai Tiểu Nhiễm ở nhà chờ chuyển tiền, cô thăm hỏi các nhà họ hàng. Bây giờ công việc của dì tư ở Ủy ban Kinh tế và Thương mại thuận lợi, cô và Quốc Hà hợp tác ăn ý trong văn phòng, Tề Diễm thể gây sóng gió nữa. Còn dượng tư Trình Bân hai năm nay bán hàng cũng kiếm ít tiền, cuộc sống gia đình họ bây giờ cũng coi như đang lên như diều gặp gió.
Dì ba và dượng ba vẫn như cũ, dượng ba vẫn nửa sống nửa c.h.ế.t ở đoàn kịch, tài năng lớn nhưng tính khí nhỏ, cũng may thấy dì ba bây giờ kiếm tiền nên dượng ba mới kiếm chuyện gây gổ.
Còn dì hai và dượng hai cũng mỗi một việc, dượng hai ở đội xây dựng, dì hai vẫn bận rộn ở cửa hàng. trọng tâm chính của dì hai bây giờ là may quần áo nữa mà là bán quần dài, dù bây giờ thị trường ngày càng nhiều quần áo , bỏ tiền mua vải về may quần áo ngày càng ít.
“Dì hai, con nghĩ cửa hàng may vá của dì cũng nên bỏ.”
“ bây giờ may quần áo ngày càng ít, chỉ thợ may kiếm tiền nữa.”
“Dì hai, dì nghĩ kỹ xem, còn thứ gì nhất định ?”
Lý Minh Cần suy nghĩ một lúc, quả thật nghĩ .
“Dì hai, dì quên ga trải giường, vỏ chăn, rèm cửa ?”
Mai Tiểu Nhiễm nhắc nhở cô : “Những thứ cũng nhất định mà, tuy bây giờ cũng bán trọn bộ, nhưng trọn bộ giá đắt, vẫn là tự thì rẻ hơn, hơn nữa cái còn dễ hơn may quần áo.”
Điều Lý Minh Cần tỉnh , cô nghĩ đến nhỉ?
May quần áo còn cắt xén, nhưng nếu ga trải giường, vỏ chăn thì chỉ cần đo kích thước, xé vải là . Ga trải giường tương đối đơn giản nhất, nhiều lắm là vắt sổ, mà nhất thiết vắt sổ. Vỏ chăn tương đối phức tạp hơn một chút, thực cũng chỉ là thêm một cái khóa kéo... Còn rèm cửa, tính chất cũng gần như .
“Ôi chao Nhiễm Nhiễm, con thông minh quá, dì nghĩ nhỉ.”
Lý Minh Cần cũng hồ đồ , thời gian việc kinh doanh quần áo luôn , cô mới bán kèm với quần dài. Trước đây, cô còn nghĩ nếu thì cô sẽ may quần áo nữa, sẽ bán hết hàng tồn kho còn , chuyên bán quần dài. Nhiễm Nhiễm nhắc nhở một cái, cô liền hiểu , vải cotton cô nhập về, cũng chỉ để may quần áo thôi, những hoa văn mắt đó thể dùng ga trải giường, vỏ chăn.
“Dì hai, dì khéo tay, bán vải bao giờ thiếu kích thước của , nếu chuyển sang ga trải giường, rèm cửa gì đó, chắc chắn sẽ .”
Mai Tiểu Nhiễm rằng, khi kinh tế phát triển, việc kinh doanh của thợ may quả thật ảnh hưởng. mãi đến , vẫn còn nhiều tiệm vải, chỉ dựa việc ga trải giường, vỏ chăn, rèm cửa các loại mà tồn tại , đó là vì những đồ vật nhất định đo kích thước tận nơi mới , sẽ giống như quần áo kiểu dáng và tiêu chuẩn tương đối thống nhất.
“Nhiễm Nhiễm, con , lát nữa dì sẽ lên thành phố lấy hàng, huyện bây giờ ai chuyên cái nghề cả, đều là mấy tiệm vải kiêm thêm, dì thành độc quyền mới .”
“Chắc chắn thành vấn đề , đây còn là nhà riêng của dì, khác dù cạnh tranh cũng lợi thế.”
Lý Minh Cần thuyết phục, cô chờ đến ngày hôm mới lấy hàng, lập tức quyết định bây giờ sẽ thành phố Nam Bình lấy hàng.
“Nhiễm Nhiễm, con gọi Chu Nghiên qua đây cho dì, chiều nay để nó trông cửa hàng, dì lấy vải.”
Mai Tiểu Nhiễm đương nhiên hai lời liền tìm Chu Nghiên.
Khi Chu Nghiên đến, Lý Minh Cần bến xe .
Dù Mai Tiểu Nhiễm cũng rảnh rỗi, buổi chiều cô cũng ở cửa hàng giúp đỡ.
Tháng Bảy chính là ngày hè oi bức, chợ thương mại cây che nắng, đều là những tòa nhà hai tầng, ánh nắng buổi trưa gay gắt chiếu xuống, quạt điện thổi là gió nóng.
So với bên , cửa hàng Minh Cần ở phía khuất nắng, cảm giác còn dễ chịu hơn một chút, nhưng cửa hàng Minh Vân thì thật sự nắng đến mức tường cũng nóng bỏng tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-752.html.]
Mai Tiểu Nhiễm đến cùng Chu Nghiên quầy hàng trò chuyện.
“Chu Nghiên, sắp lên năm ba nhỉ?”
“Vâng, trôi qua nhanh thật. Chị Nhiễm Nhiễm, chị năm tư nghiệp , em , chị định ở tỉnh lỵ về nữa ?”
“Chủ yếu là Âu Dương Tầm điều về tỉnh lỵ , đương nhiên ở bên .”
Nhắc đến Âu Dương Tầm, Mai Tiểu Nhiễm thật sự thoải mái cho lắm, dù khi cô chạy cãi với Âu Dương Tầm một trận. Tính , gần một tháng gặp Âu Dương Tầm .
“Tình cảm của hai thật đáng ghen tị.”
Chu Nghiên ngưỡng mộ, cô sắp lên năm ba , mà còn từng yêu đương nào.
“Không như nghĩ , chúng cũng cãi nọ.”
Mai Tiểu Nhiễm thở dài, “Nói thật với , hai đứa gần một tháng liên lạc .”
“À? Sao như ? Hai ?”
“Đừng nhắc nữa, chỉ là đây một chuyện hai đứa bàn bạc kỹ, nên cãi .”
Mai Tiểu Nhiễm nhắc đến những chuyện phiền lòng , chỉ nghĩ đợi cô về tỉnh lỵ giải quyết, bây giờ cũng vô ích.
Chu Nghiên liền khuyên cô: “Hai ở bên bao nhiêu năm , là sắp kết hôn , còn giận ?”
“Hai năm chúng ý định ... dù kết hôn, cũng đợi công việc của định , cũng bây giờ đang chờ phân công công việc.”
“Em chỉ mong hai sớm lành.”
“Sẽ lành thôi, hai đứa cũng mâu thuẫn lớn, chỉ là giận hờn vặt.”
Đương nhiên, Mai Tiểu Nhiễm cũng nhân cơ hội hỏi thăm tình hình học tập, cuộc sống, tình cảm của Chu Nghiên, Chu Nghiên yêu đương, vẫn như .
“ cảm thấy nên tìm một bạn trai , bây giờ cũng còn nhỏ nữa, yêu đương bình thường.”
Chu Nghiên liền ngại ngùng .
Mùa hè là mùa thấp điểm của việc kinh doanh quần áo, đến bốn năm giờ chiều mới bắt đầu khách.
Cửa hàng Minh Vân bán vài chiếc váy ngắn tay, còn bên tiệm vải thì nửa ngày ai, mãi mới một đến may quần áo, cũng chỉ xé loại vải lụa mềm, là để may áo khoác cho trẻ con mặc mùa hè.
Nói về kinh doanh Mai Tiểu Nhiễm là giỏi, còn xé vải cắt may thì cô .
Chỉ thấy Chu Nghiên cầm thước dây đến, kéo đứa trẻ qua đo kích thước ghi , dựa vóc dáng của đứa trẻ tính toán vải xé , còn một cái hóa đơn nhỏ, là bảo hôm đến lấy quần áo. Toàn bộ quá trình thành thạo và nhanh nhẹn, cũng khiến Mai Tiểu Nhiễm bất ngờ, cô thật Chu Nghiên việc đến .
Đương nhiên, Chu Nghiên cũng đòi tiền đặt cọc từ mua, đây đều là quy tắc bất thành văn trong ngành, thông thường khách quen cần đặt cọc, dù cũng sợ khách quen đến lấy hàng. nếu là khách lạ thì nhất định đặt cọc, chỉ sợ xong quần áo ai đến lấy, thì coi như cả vốn lẫn vải đều đập tay .
“Được đó Chu Nghiên, ngờ còn tài ?”
“Cái cũng là luyện tập mà , nhiều thì sẽ thôi.”